Bilingual. 242. Telegram From the Ambassador in Vietnam (Lodge) to the Department of State. We must, of course, get the best possible estimate of chance of coup’s success and this estimate must color our thinking, but do not think we have the power to delay or discourage a coup.

21/07/20243:17 SA(Xem: 569)
Bilingual. 242. Telegram From the Ambassador in Vietnam (Lodge) to the Department of State. We must, of course, get the best possible estimate of chance of coup’s success and this estimate must color our thinking, but do not think we have the power to delay or discourage a coup.

blank
Bilingual. 242. Telegram From the Ambassador in Vietnam (Lodge) to the Department of State. We must, of course, get best possible estimate of chance of coup’s success and this estimate must color our thinking, but do not think we have the power to delay or discourage a coup. Don has made it clear many times that this is a Vietnamese affair. It is theoretically possible for us to turn over the information which has been given to us [Page 485]in confidence to Diem and this would undoubtedly stop the coup and would make traitors out of us. For practical purposes therefore I would say that we have very little influence on what is essentially a Vietnamese affair. My general view is that the U.S. is trying to bring this medieval country into the 20th century and that we have made considerable progress in military and economic ways but to gain victory we must also bring them into the 20th century politically and that can only be done by either a thoroughgoing change in the behavior of the present government or by another government. The Viet Cong problem is partly military but it is also partly psychological and political. I do not know what more proof can be offered than the fact these men are obviously prepared to risk their lives and that they want nothing for themselves. If I am any judge of human nature, Don’s face expressed sincerity and determination on the morning that I spoke to him. Heartily agree that a miscalculation could jeopardize position in Southeast Asia. We also run tremendous risks by doing nothing. If we were convinced that the coup was going to fail, we would, of course do everything we could to stop it. Gen Harkins has read this and does not concur.//Điện tín của Đại sứ Hoa Kỳ tại VN (Lodge) gửi về Bộ Ngoại giao. Tất nhiên, chúng ta phải có được ước tính tốt nhất có thể về cơ hội thành công của cuộc đảo chính và ước tính này phải làm thay đổi suy nghĩ của chúng ta, nhưng đừng nghĩ rằng chúng ta có khả năng trì hoãn hoặc ngăn cản một cuộc đảo chính. Tướng Trần Văn Đôn đã nhiều lần nói rõ đây là chuyện của Việt Nam. Về mặt lý thuyết, chúng tôi có thể chuyển thông tin đã được cung cấp cho chúng tôi sang cho Diệm và điều này chắc chắn sẽ ngăn chặn cuộc đảo chính và khiến chúng tôi trở thành những kẻ phản bội [đối với các tướng]. Do đó, vì những mục đích thực tế, tôi có thể nói rằng chúng tôi có rất ít ảnh hưởng đến những gì thực chấtvấn đề của Việt Nam. Quan điểm chung của tôi là Mỹ đang cố gắng đưa đất nước thời trung cổ này vào thế kỷ 20 và chúng ta đã đạt được những tiến bộ đáng kể về mặt quân sự và kinh tế nhưng để giành được chiến thắng, chúng ta cũng phải đưa họ vào thế kỷ 20 về mặt chính trị và điều đó chỉ có thể làm được bởi sự thay đổi triệt để trong hành vi của chính phủ hiện tại hoặc của một chính phủ khác. Vấn đề Việt Cộng một phần là quân sự nhưng cũng một phần là tâm lý và chính trị. Tôi không biết có thể đưa ra bằng chứng nào hơn ngoài thực tế là những người đảo chính này rõ ràng đã sẵn sàng hy sinh mạng sống của họ và rằng họ không muốn gì cho bản thân họ. Nếu tôi là người đánh giá bản chất con người thì khuôn mặt Tướng Đôn thể hiện sự chân thànhquyết tâm vào buổi sáng tôi nói chuyện với Đôn. Tôi thực lòng đồng ý rằng một tính toán sai lầm có thể gây nguy hiểm cho vị thế Mỹ ở Đông Nam Á. Nhưng chúng ta cũng gặp phải những rủi ro lớn vô cùng nếu không làm gì cả. Nếu chúng tôi tin rằng cuộc đảo chính sẽ thất bại, tất nhiên chúng tôi sẽ làm mọi thứ có thể để ngăn chặn nó. Tướng Harkins đã đọc điện tín này và không đồng ý.

 

us-embassy-saigon-vietnam_200-2242. Telegram From the Ambassador in Vietnam (Lodge) to the Department of State(1)

 

Saigon, October 30, 1963—6:30 p.m.

Ref:

CAS Washington [document number not declassified].(2)

1. We must, of course, get best possible estimate of chance of coup’s success and this estimate must color our thinking, but do not think we have the power to delay or discourage a coup. Don has made it clear many times that this is a Vietnamese affair. It is theoretically possible for us to turn over the information which has been given to us [Page 485]in confidence to Diem and this would undoubtedly stop the coup and would make traitors out of us. For practical purposes therefore I would say that we have very little influence on what is essentially a Vietnamese affair. In addition, this would place the heads of the Generals, their civilian supporters and lower military officers on the spot, thereby sacrificing a significant portion of the civilian and military leadership needed to carry the war against the VC to its successful conclusion. After our efforts not to discourage a coup and this change of heart, we would foreclose any possibility of change of the GVN for the better. Diem/Nhu have displayed no intentions to date of a desire to change the traditional methods of control through police action or take any actions which would undermine the power position or solidarity of the Ngo family. This, despite our heavy pressures directed Deptel 534.(3) If our attempt to thwart this coup were successful, which we doubt, it is our firm estimate that younger officers, small groups of military, would then engage in an abortive action creating chaos ideally suited to VC objectives.

2. While we will attempt a combined assessment in a following message,(4) time has not yet permitted substantive examination of this matter with General Harkins. My general view is that the U.S. is trying to bring this medieval country into the 20th century and that we have made considerable progress in military and economic ways but to gain victory we must also bring them into the 20th century politically and that can only be done by either a thoroughgoing change in the behavior of the present government or by another government. The Viet Cong problem is partly military but it is also partly psychological and political.

3. With respect to para 3 ref, I believe that we should continue our present position of keeping hands off but continue to monitor and press for more detailed information. CAS has been analyzing potential coup forces for some time and it is their estimate that the Generals have probably figured their chances pretty closely and probably also expect that once they begin to move, not only planned units, but other units will join them. We believe that Vietnam’s best Generals are involved in directing this effort. If they can’t pull it off, it is doubtful other military leadership could do so successfully. It is understandable that the Generals would be reticent to reveal full details of their plan for fear of leaks to the GVN.

4. Re para 4 ref, we expect that Conein will meet Don on the night of 30 Oct or early morning 31 Oct. We agree with para 4 ref that we should continue to press for details and question Don as to his estimate of the relative strengths of opposing forces. We do not believe, however, that we should show any signs of attempting to direct this affair ourselves or of giving the impression of second thoughts on this Vietnamese initiation [initiative]. In the meantime, we will respond specifically to CAS Washington [document number not declassified].(5) Please note that CAS Saigon [document number not declassified](6) corrects CAS Saigon 2023(7) and two regiments of the 7th Division are included in the coup forces.

5. Apparently para 5 ref overlooks CAS [document number not declassified] 5 Oct 1963(8) which gave an account of the face to face meeting of General “Big Minh” and Conein at Minh’s instigation and through the specific arrangement of Gen Don. Minh specifically identified Gen Don as participating in a plan to change the government. Please note that Minh’s remarks parallel in every way the later statements of Gen Don. We believe that the limitation of contact to Don and Conein is an appropriate security measure consonant with our urging that the smallest number of persons be aware of these details.

6. We do not believe it wise to ask that “Big Minh” pass his plans to Gen Stilwell. The Vietnamese believe that there are members of the U.S. military who leak to the Government of Vietnam. I do not doubt that this is an unjust suspicion but it is a fact that this suspicion exists and there is no use in pretending that it does not.

7. I much appreciate your furnishing the berth equipped military aircraft which I trust is a jet. I intend to tell Pan American that a jet has been diverted for my use and therefore I will no longer need their services. This will undoubtedly leak to the newspapers and the GVN may study this move with some suspicion. I will answer any inquiries on this score to the effect that I am most pleased by this attention and that this is obviously done as a measure to insure my comfort and save my time. To allay suspicions further, I will offer space on the aircraft to MACV for emergency leave cases, etc, and handle this in as routine a fashion as possible. I wish to reserve comment as to my actual time of departure until I have some additional information, hopefully tomorrow.

8. Your para 7 somewhat perplexes me. It does not seem sensible to have the military in charge of a matter which is so profoundly political as a change of government. In fact, I would say to do this would probably be the end of any hope for a change of government here. This is said impersonally as a general proposition, since Gen Harkins is a splendid general and an old friend of mine to whom I would gladly entrust anything I have. I assume that the Embassy and MACV are able to handle normal activities under a, that CAS can continue coup contacts under b, and as regards c, we must simply do the very best we can in the light of events after the coup has started.

9. We appreciate the steps taken as outlined in para 8. However, we should remember that the GVN is not totally inept in its foreign soundings and that these moves should be as discreet and security conscious as possible. I would, of course, call for these forces only in case of extreme necessity since my hope coincides with the Generals that this will be an all Vietnamese affair.

10. We anticipate that at the outset of the coup, unless it moves with lightning swiftness, the GVN will request me or Gen Harkins to use our influence to call it off. I believe our responsibilities should be that our influence certainly could not be superior to that of the President who is Commander in Chief and that if he is unable to call it off, we would certainly be unable to do so and would merely be risking American lives attempting to interfere in this Vietnamese problem. The government might request aircraft. Helicopters, for the evacuation of key personalities, would have to be studied closely, but we would certainly not commit our planes and pilots between the battle lines of the opposing forces. We should, rather, state that we would be willing to act in this fashion during a truce in which both sides agree to the removal of key personalities. I believe that there would be immediate political problems in attempting to take these personalities to another neighboring country and probably we would be best served in depositing them in Saigon [Saipan?] where the absence of press, communications, etc, would allow us some leeway to make a further decision as to their ultimate disposition. If senior Vietnamese personalities and their families requested asylum in the Embassy or other American installations. We would probably have to grant it in light of our previous action with respect to Tri Quang. This will undoubtedly present later problems but hopefully the new government might feel disposed to help us solve this problem. Naturally asylum would be granted on the same basis as the Buddhists, i.e., physical presence at the Embassy or other location.

11. As to requests from the Generals, they may well have need of funds at the last moment with which to buy off potential opposition. To the extent that these funds can be passed discreetly, I believe we should furnish them, provided we are convinced that the proposed coup is sufficiently well organized to have a good chance of success. If they are successful, they will undoubtedly ask for prompt recognition and some assurance that military and economic aid will continue at normal level. We should be prepared to make these statements if the issue is clear-cut predicating our position on the President’s stated desire to continue the war against the VC to final victory. VOA might be an important means of disseminating this message. Should the coup fail, we will have to pick up the pieces as best we can at that time. We have a commitment to the Generals from the August episode to attempt to help in the evacuation of their dependents. We should try to live up to this if conditions will permit. American complicity will undoubtedly be charged and there might be some acts taken against specific personalities which we should anticipate and make provision against as best we can. Should the coup prove indecisive and a protracted struggle is in progress, we should probably offer our good offices to help resolve the issue in the interest of the war against the VC. This might hold some benefit in terms of concessions by GVN. We will naturally incur some opprobrium from both sides in our role as mediator. However, this opprobrium would probably be less distasteful than a deadlock which would open the door to the VC. We consider such a deadlock as the least likely possibility of the three.

12. As regards your para 10, I do not know what more proof can be offered than the fact these men are obviously prepared to risk their lives and that they want nothing for themselves. If I am any judge of human nature, Don’s face expressed sincerity and determination on the morning that I spoke to him. Heartily agree that a miscalculation could jeopardize position in Southeast Asia. We also run tremendous risks by doing nothing.

If we were convinced that the coup was going to fail, we would, of course do everything we could to stop it.

13. Gen Harkins has read this and does not concur.

NOTES:

(1) Source: Department of State, Central Files, POL 26 S VIET Top Secret; Flash; Eyes Only. The source text is CIA Station telegram 2063 from Saigon sent to the Department of State eyes only for Rusk, Harriman, Ball, Hilsman, and Hughes. Also sent to the Office of the Secretary of Defense eyes only for McNamara, Gilpatric, Taylor, Krulak, and William Bundy; to the White House eyes only for McGeorge Bundy and repeated to Honolulu eyes only for Felt and to CIA eyes only for McCone, Carter, and Helms. Received at the Department of State at 7:16 a.m. Also printed in Pentagon Papers: Gravel Edition, Vol. 11, pp. 789-792.↩

(2) Document 236.↩

(3) Document 181.↩

(4) Not found.↩

(5) Document 237.↩

(6) See footnote 4, Document 225.↩

(7) Document 225.↩

(8) Document 177.↩

Source:

https://history.state.gov/historicaldocuments/frus1961-63v04/d242

 

.... o ....

 

242. Điện tín của Đại sứ Hoa Kỳ tại VN (Lodge) gửi về Bộ Ngoại giao(1)

 

Sài Gòn, ngày 30 tháng 10 năm 1963—lúc 6 giờ 30 chiều

Tham chiếu:

Tình báo trung ương CAS Washington [số tài liệu chưa được giải mật].(2)

1. Tất nhiên, chúng ta phải có được ước tính tốt nhất có thể về cơ hội thành công của cuộc đảo chính và ước tính này phải làm thay đổi suy nghĩ của chúng ta, nhưng đừng nghĩ rằng chúng ta có khả năng trì hoãn hoặc ngăn cản một cuộc đảo chính. Tướng Trần Văn Đôn đã nhiều lần nói rõ đây là chuyện của Việt Nam. Về mặt lý thuyết, chúng tôi có thể chuyển thông tin đã được cung cấp cho chúng tôi sang cho Diệm và điều này chắc chắn sẽ ngăn chặn cuộc đảo chính và khiến chúng tôi trở thành những kẻ phản bội [đối với các tướng]. Do đó, vì những mục đích thực tế, tôi có thể nói rằng chúng tôi có rất ít ảnh hưởng đến những gì thực chấtvấn đề của Việt Nam. Ngoài ra, điều này sẽ đặt những người đứng đầu các Tướng lĩnh, những người ủng hộ dân sự của họ và các sĩ quan quân đội cấp dưới vào tình thế khó khăn, do đó hy sinh một phần đáng kể giới lãnh đạo dân sự và quân sự cần thiết để đưa cuộc chiến chống VC đi đến kết thúc thành công. Sau những nỗ lực của chúng tôi để không ngăn cản một cuộc đảo chính và sự thay đổi quan điểm này, chúng tôi sẽ loại bỏ mọi khả năng thay đổi Chính phủ Diệm theo hướng tốt hơn. Diệm/Nhu cho đến nay vẫn chưa thể hiện ý định mong muốn thay đổi các phương pháp kiểm soát truyền thống thông qua hành động của cảnh sát hoặc thực hiện bất kỳ hành động nào làm suy yếu vị thế quyền lực hoặc tình đoàn kết của gia đình họ Ngô. Điều này [Diệm không chịu cải cách], bất chấp áp lực nặng nề của chúng tôi đã chỉ ra trong Điện tín 534. (3) Nếu nỗ lực ngăn chặn cuộc đảo chính này của chúng tôi thành công, điều mà chúng tôi nghi ngờ [khó cản đảo chính], chúng tôi ước tính chắc chắn rằng các sĩ quan trẻ hơn, các nhóm quân đội nhỏ, sau đó sẽ tham gia vào một hành động phá họai tạo ra hỗn loạn tuyệt vời cho các mục tiêu của VC.

2. Mặc dù chúng tôi sẽ cố gắng đánh giá tổng hợp trong các thông tin sau đây,(4) thời gian vẫn chưa cho phép xem xét nội dung vấn đề này với Tướng Harkins. Quan điểm chung của tôi là Mỹ đang cố gắng đưa đất nước thời trung cổ này vào thế kỷ 20 và chúng ta đã đạt được những tiến bộ đáng kể về mặt quân sự và kinh tế nhưng để giành được chiến thắng, chúng ta cũng phải đưa họ vào thế kỷ 20 về mặt chính trị và điều đó chỉ có thể làm được bởi sự thay đổi triệt để trong hành vi của chính phủ hiện tại hoặc của một chính phủ khác. Vấn đề Việt Cộng một phần là quân sự nhưng cũng một phần là tâm lý và chính trị.

3. Đối với đoạn 3 (trong tài liệu tham chiếu), tôi tin rằng chúng ta nên tiếp tục quan điểm không can thiệp hiện tại nhưng tiếp tục theo dõinhấn mạnh để biết thêm thông tin chi tiết. Phòng tình báo CAS đã phân tích các lực lượng đảo chính tiềm năng được một thời gian và họ ước tính rằng các Tướng có lẽ đã đoán được cơ hội của mình khá chặt chẽ và có lẽ cũng mong đợi rằng một khi họ bắt đầu di quân, không chỉ các đơn vị được lên kế hoạch mà còn các đơn vị khác sẽ tham gia cùng họ. Chúng tôi tin rằng những vị tướng giỏi nhất của Việt Nam sẽ tham gia chỉ đạo nỗ lực này. Nếu họ không thể thực hiện được, chắc chắn các nhà lãnh đạo quân sự khác khó có thể làm được điều đó thành công. Có thể hiểu rằng các Tướng sẽ kín đáo, tránh tiết lộ đầy đủ chi tiết về kế hoạch của mình vì sợ rò rỉ thông tin cho Chính phủ Diệm.

4. Về đọan 4 (trong tài liệu tham chiếu), chúng tôi dự đoán rằng Conein sẽ gặp Tướng Đôn vào đêm 30 tháng 10 hoặc sáng sớm ngày 31 tháng 10/1963. Chúng tôi đồng ý với đọan 4 (trong tài iệu tham chiếu) rằng chúng tôi sẽ tiếp tục yêu cầu biết chi tiết và hỏi Đôn về ước tính của Đôn về so sánh hỏa lực của 2 phía (đảo chính và chống đảo chính). Tuy nhiên, chúng tôi không tin rằng chúng tôi nên thể hiện bất kỳ dấu hiệu nào về việc tự mình lèo lái việc [đảo chính] này hoặc tạo ấn tượng là có ý muốn cản trở [sáng kiến] này của các tướng VN. Trong thời gian chờ đợi, chúng tôi sẽ phản hồi cụ thể về tài liệu của Tình báo trung ương CAS Washington [số tài liệu chưa được giải mật].(5) Xin lưu ý rằng Trạm tình báo CAS Sài Gòn [số tài liệu chưa được giải mật](6) đã hiệu đính bức điện CAS Sài Gòn 2023(7) và ghi thêm rằng 2 trung đoàn của Sư đoàn 7 được ghi vào lực lượng đảo chính.

5. Hiển nhiên đoạn 5 [trong tài liệu tham chiếu] đã bỏ qua bức điện CAS [số tài liệu không được giải mật] ngày 5 tháng 10 năm 1963(8) kể lại cuộc gặp mặt trực tiếp của Tướng Dương Văn Minh và Conein trước sự khởi động của Minh và thông qua sự sắp xếp cụ thể của Tướng Đôn. Minh đặc biệt xác định Tướng Đôn đang tham gia vào kế hoạch thay đổi chính phủ [bằng đảo chính]. Xin lưu ý rằng nhận xét của Minh tương đồng về mọi mặt với những phát biểu sau này của Tướng Đôn. Chúng tôi tin rằng việc hạn chế liên lạc với Đôn và Conein là một biện pháp an ninh thích hợp phù hợp với lời kêu gọi của chúng tôi rằng chỉ nên để rất ít người biết về những chi tiết này.

6. Chúng tôi không tin là khôn ngoan khi yêu cầu Tướng Dương Văn Minh chuyển kế hoạch đảo chính cho Tướng Stilwell. Các tướng VNCH tin rằng có thành viên quân đội Mỹ đã mật báo thông tin cho Chính phủ Diệm. Tôi không nghi ngờ rằng đây là một sự nghi ngờ không chính đáng nhưng thực tế là sự nghi ngờ này tồn tại và chẳng ích gì khi giả vờ rằng nó không tồn tại.

7. Tôi đánh giá rất cao việc Bộ trang bị cho tôi chiếc máy bay quân sự được trang bị phòng ngủ mà tôi tin là máy bay phản lực. Tôi định nói với hãng hàng không Pan American rằng một chiếc máy bay phản lực đã được chuyển hướng để tôi sử dụng và do đó tôi sẽ không cần dịch vụ của họ nữa. Điều này chắc chắn sẽ bị rò rỉ ra báo chí và Chính phủ Diệm có thể nghiên cứu động thái này với một số nghi ngờ. Tôi sẽ trả lời bất kỳ câu hỏi nào về điểm này với nội dung rằng tôi hài lòng nhất với sự quan tâm này và điều này rõ ràng được thực hiện như một biện pháp để đảm bảo sự thoải máitiết kiệm thời gian của tôi. Để xoa dịu những nghi ngờ hơn nữa, tôi sẽ nhường chỗ trên máy bay cho MACV trong những trường hợp nghỉ phép khẩn cấp, v.v. và xử lý việc này theo cách thông thường nhất có thể. Tôi muốn giữ lại bình luận về thời gian khởi hành thực tế của mình cho đến khi tôi có thêm một số thông tin, hy vọng là vào ngày mai.

8. Đoạn 7 của Bộ làm tôi hơi bối rối. Có vẻ không hợp lý khi để quân đội phụ trách một vấn đề mang tính chính trị sâu sắc như thay đổi chính phủ. Trên thực tế, tôi có thể nói rằng việc làm này có thể sẽ là dấu chấm hết cho mọi hy vọng về một sự thay đổi chính quyền ở đây. Điều này được nói một cách khách quan như một mệnh đề chung, vì Tướng Harkins là một vị tướng xuất sắc và là một người bạn cũ của tôi mà tôi sẵn lòng giao phó bất cứ thứ gì tôi có. Tôi cho rằng Đại sứ quán và MACV có thể xử lý các hoạt động bình thường theo điểm a, rằng Phòng tình báo CAS có thể tiếp tục liên lạc với cuộc đảo chính theo điểm b, và về vấn đề c, chúng ta chỉ cần làm những gì tốt nhất có thể sau khi cuộc đảo chính bắt đầu.

9. Chúng tôi đánh giá cao các bước được thực hiện như được nêu trong đoạn 8. Tuy nhiên, chúng ta nên nhớ rằng Chính phủ Diệm không hoàn toàn kém để không hiểu được những chuyển động ngoài nước và rằng việc quân Mỹ phải sẵn sàng giúp di tản [người Mỹ khi cần thiết] cần kín đáo và có ý thức an ninh càng tốt. Tất nhiên, tôi sẽ chỉ triệu tập các đơn vị Mỹ này trong trường hợp cực kỳ cần thiết vì tôi cùng hy vọng với các Tướng rằng đây sẽ là chuyện của toàn Việt Nam.

10. Chúng tôi dự đoán rằng ngay từ đầu cuộc đảo chính, trừ khi nó diễn ra nhanh như chớp, Chính phủ Diệm sẽ yêu cầu tôi hoặc Tướng Harkins sử dụng ảnh hưởng của chúng tôi để chấm dứt cuộc đảo chính. Tôi tin rằng trách nhiệm của chúng ta phải là ảnh hưởng của chúng ta chắc chắn không thể vượt trội hơn ảnh hưởng của Tổng thống Diệm, Tổng tư lệnh quân lực VNCH và nếu ông Diệm không thể dẹp cuộc đảo chính, thì chúng ta chắc chắn sẽ không thể làm như vậy và sẽ chỉ gây nguy hiểm đến tính mạng của người Mỹ nếu cố gắng can thiệp vào vấn đề Việt Nam này. Chính phủ Diệm có thể xin giúp máy bay. Máy bay trực thăng, để sơ tán những nhân vật chủ chốt, sẽ phải được nghiên cứu kỹ lưỡng, nhưng chúng tôi chắc chắn sẽ không đưa máy bay và phi công của mình vào giữa nơi đang giao chiến. Đúng hơn, chúng ta nên tuyên bố rằng chúng ta sẵn sàng hành động theo kiểu này trong thời gian đình chiến mà cả hai bên đều đồng ý loại bỏ những nhân vật chủ chốt. Tôi tin rằng sẽ có những vấn đề chính trị ngay lập tức khi cố gắng đưa những nhân vật này di tản đến một quốc gia láng giềng khác và có lẽ tốt nhất chúng ta nên chở họ tới ở Sài Gòn [Saipan?] nơi không có báo chí, thông tin liên lạc, v.v., sẽ cho phép chúng ta có chút thời gian để đưa ra quyết định tiếp theo về cách xử lý cuối cùng của họ. Nếu các nhân vật cấp cao của Việt Namgia đình họ xin tị nạn tại Đại sứ quán hoặc các cơ sở khác của Mỹ. Có lẽ chúng tôi sẽ phải chấp nhận điều đó dựa trên hành động trước đây của chúng tôi đối với nhà sư Thích Trí Quang. Điều này chắc chắn sẽ gây ra những vấn đề sau này nhưng hy vọng chính phủ mới có thể sẵn sàng giúp chúng tôi giải quyết vấn đề này. Việc tị nạn đương nhiên sẽ được cấp trên cơ sở giống như các Phật tử, tức là có mặt tại Đại sứ quán hoặc địa điểm khác.

(LỜI NGƯỜI DỊCH: Nơi đoạn trên, Saipan lả một đảo của Hoa Kỳ ở Tây Thái Bình Dương. Đại sứ Lodge nói rằng nếu phía các nhân vật chính trong chính phủ Diệm xin Mỹ giúp tỵ nạn, thì đại sứ quán sẽ mở cửa đón họ như đối với nhà sư Trí Quang, và có thể chở họ sang nước láng giềng hay tới Saipan.)

11. Đối với các yêu cầu từ các Tướng, họ có thể cần tiền vào thời điểm cuối cùng để mua chuộc sự phản đối tiềm tàng. Trong chừng mực mà những khoản tiền này có thể được thông qua một cách kín đáo, tôi tin rằng chúng ta nên cung cấp, miễn là chúng ta tin rằng cuộc đảo chính được đề xuất được tổ chức đủ tốt để có cơ hội thành công cao. Nếu thành công, chắc chắn họ sẽ yêu cầu được công nhận nhanh chóng và đảm bảo rằng viện trợ quân sự và kinh tế sẽ tiếp tục ở mức bình thường. Chúng ta nên chuẩn bị đưa ra những tuyên bố này nếu vấn đề được xác định rõ ràng dựa trên quan điểm của chúng ta về mong muốn đã nêu của Tổng thống Kennedy là tiếp tục cuộc chiến chống Việt Cộng cho đến thắng lợi cuối cùng. Đài VOA có thể là một phương tiện quan trọng để phổ biến thông điệp này. Nếu cuộc đảo chính thất bại, chúng ta sẽ phải nhặt từng mảnh một cách tốt nhất có thể vào lúc đó. Chúng tôi có cam kết với các Tướng từ hồi tháng 8 là sẽ cố gắng giúp đỡ việc di tản những người thân trong gia đình của họ. Chúng ta nên cố gắng thực hiện điều này nếu điều kiện cho phép. Sự đồng lõa của Mỹ chắc chắn sẽ bị buộc tội và có thể có một số hành động chống lại những cá nhân cụ thểchúng ta nên lường trước và đưa ra biện pháp chống lại tốt nhất có thể. Nếu cuộc đảo chính không dứt điểm được và một cuộc giao chiến kéo dài diễn ra, có lẽ chúng ta nên đề nghị giúp đỡ giải quyết vấn đề vì lợi ích của cuộc chiến chống VC. Điều này có thể mang lại một số lợi ích về mặt nhượng bộ của Chính phủ Diệm. Đương nhiên, chúng tôi sẽ phải chịu một số phản đối từ cả hai phía trong vai trò là người hòa giải. Tuy nhiên, sự sỉ nhục này có lẽ sẽ ít khó chịu hơn một sự bế tắc sẽ mở ra cánh cửa cho VC. Chúng tôi coi sự bế tắc như vậy là khả năng ít xảy ra nhất trong ba khả năng đó.

12. Về đoạn 10 của Bộ, tôi không biết có thể đưa ra bằng chứng nào hơn ngoài thực tế là những người đảo chính này rõ ràng đã sẵn sàng hy sinh mạng sống của họ và rằng họ không muốn gì cho bản thân họ. Nếu tôi là người đánh giá bản chất con người thì khuôn mặt Tướng Đôn thể hiện sự chân thànhquyết tâm vào buổi sáng tôi nói chuyện với Đôn. Tôi thực lòng đồng ý rằng một tính toán sai lầm có thể gây nguy hiểm cho vị thế Mỹ ở Đông Nam Á. Nhưng chúng ta cũng gặp phải những rủi ro lớn vô cùng nếu không làm gì cả.

Nếu chúng tôi tin rằng cuộc đảo chính sẽ thất bại, tất nhiên chúng tôi sẽ làm mọi thứ có thể để ngăn chặn nó.

13. Tướng Harkins đã đọc điện tín này và không đồng ý.

GHI CHÚ:

(1) Nguồn: Bộ Ngoại giao, Central Files, POL 26 S VIET. Top Secret; Khẩn cấp; Chỉ để đọc. Văn bản nguồn là bức điện 2063 của Trạm CIA từ Sài Gòn gửi đến Bộ Ngoại giao chỉ để đọc bởi Dean Rusk (Ngoại Trưởng), Averell Harriman (Thứ Trưởng Ngoại Giao Đặc Trách Chính Trị), George Ball (Thứ Trưởng Ngoại Giao), Roger Hilsman (Phụ tá Ngoại Trưởng về Viễn Đông) và Thomas Hughes (Giám đốc Cục Tình báo và Nghiên cứu). Cũng được gửi tới Bộ Quốc phòng chỉ để đọc bởi Robert McNamara (Bộ Trưởng Quốc Phòng), Roswell Gilpatric (Thứ Trưởng Quốc Phòng), Tướng Maxwell Taylor (Tham Mưu Trưởng Liên Quân), Tướng Victor Krulak (Tướng TQLC, Hoạt Động Đặc Biệt Chống Nổi Dậy) và William P. Bundy (Phó phụ Tá Bộ Trưởng Quốc Phòng về an ninh quốc tế); Bạch Ốc, chỉ để đọc bởi McGeorge Bundy (Phụ tá Tổng Thống về An ninh Quốc gia); và lặp lại, chỉ để đọc, gửi tới Honolulu chỉ để đọc bởi Đô Đốc Harry Felt và gửi tới CIA chỉ để đọc, tới John McCone (Giám đốc Tình Báo CIA), Tướng Marshall Carter (Phó Giám Đốc CIA) và Richard Helms (Phó Giám Đốc CIA). Nhận tại Bộ Ngoại giao lúc 7:16 giờ sáng. Cũng được in trong sách "Pentagon Papers: Gravel Edition, Vol. 11", trang 789-792.↩

(2) Văn bản 236.↩

(3) Văn bản 181.↩

(4) Không tìm thấy.↩

(5) Văn bản 237.↩

(6) Xem chú thích 4, Tài liệu 225.↩

(7) Văn bản 225.↩

(8) Văn bản 177.↩

.

Kho sử liệu PHẬT GIÁO VIỆT NAM 1963 - SONG NGỮ:

https://thuvienhoasen.org/a39405/phat-giao-viet-nam-1963-song-ngu

 

 

 





Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Tạo bài viết
Tôi hôm nay hân hạnh được góp một vài ý kiến trong Lễ Vía Đức Phật Thầy Tây An, vị đạo sư đã khai sáng Bửu Sơn Kỳ Hương, một tôn giáo nội sinh trong lòng dân tộc và vì ngài có một thời gian cư trú ở Chùa Tây An (Thiền phái Lâm Tế) dưới chân núi Sam (Châu Đốc), nên vị đạo sư họ Đoàn được người dân một cách tôn kính gọi là Đức Phật Thầy Tây An. Từ gốc rễ đó, Phật Giáo Hòa Hảo do Đức Huỳnh Giáo Chủ sáng lập, thường được coi là sự kế thừa và phát triển của Bửu Sơn Kỳ Hương trong bối cảnh mới. Truyền thống Phật Giáo Hòa Hảo mỗi năm đều có Lễ Vía Đức Phật Thầy Tây An. Ngài đã từng được nhìn theo nhiều phương diện khác nhau. Nhưng hôm nay, tôi xin phép trình bày về một bản văn quan trọng do Đức Phật Thầy Tây An để lại. Đó là bài thơ Mười Điều Khuyến Tu.
Nam Mô Đại Từ Đại Bi Cứu Khổ Cứu Nạn Quán Thế Âm Bồ Tát Tâm thư KHẨN THIẾT KÊU GỌI cứu trợ đồng bào nạn nhân bão lụt Miền Bắc VN Một đồng.. giữa lúc nguy nan Hơn giúp bạc triệu lúc đang yên bình.. Bão giông tan tác quê mình.. Ơi người con Việt đoái nhìn, sẻ chia.... Như Nhiên- Thích Tánh Tuệ
Trước hết là giải thích lý do vì sao đi so sánh giữa hai người này. Câu trả lời là vì họ có lập trường đối lập với nhau và đều rất nổi tiếng. Một người là nhà khoa học nổi tiếng nhất của nhân loại có quan điểm duy thực (tin thế giới vật chất là có thật khách quan nằm ngoài ý thức). Một người là đại biểu có sức ảnh hưởng của Phật giáo tu theo hạnh đầu đà (khổ hạnh) không tin vật chất kể cả thân xác là tuyệt đối có thật (bản chất là tánh không) và thực hành tánh không bằng cách tu tập khổ hạnh, đối diện với khổ nhưng không cảm thấy khổ, chứng tỏ khổ cũng không có thật. Người giải ngộ phải hiểu rằng Tứ Diệu Đế (Khổ, Tập, Diệt, Đạo) chỉ là giáo lý bất liễu nghĩa. Bát Nhã Tâm Kinh đã nêu rõ :