Tứ cú lục bát “TRĂNG”
NHẠC CHÀO
Nghe từ thuở ngủ nôi đưa
Nhạc ngân hò đẩy tối trưa yên bình
Trăng tà soi nẻo mưu sinh
Ôm đàn ta khảy tang tình chào nhau.
NGHE
Nghe từ duyên trước vọng về
Âm ba vi diệu bốn bề rộn reo
Ôm đàn ngơ ngẩn chạy theo
Ô… vầng trăng nhỏ ai treo đỉnh đồi!
THIỀN THI
Cành mai sân trước nở đêm
Tịch yên phá chấp tâm truyền khai tâm
Đói ăn, khát uống, mệt nằm
Nhà tranh hương tắt, vầng trăng soi cười.
HÒA BÌNH
Chiến trường phủ bóng hoàng hôn
Đạn im lửa tắt, linh hồn tung tăng
Gọi nhau thăm hỏi ân cần
Hai đầu chiến tuyến chung vầng trăng khua.
LỬA
Những vầng trăng sáng rừng khuya
Đường vu quy có em về ngâm thơ
Đừng cho lửa tắt bao giờ
Để tôi sưởi ấm năm chờ tháng trông!
THÔN NỮ
Trăng vàng trăng ngọc đồng trinh
Miền xưa thôn vắng mối tình say mê
Rượu trà nhấp nhịp cà kê
Hoài xuân thiếu nữ nằm nghe tiếng buồn.
CHIA
Xôn xao dưới tán lá rừng
Chia nhau tự sự vui mừng, buồn đau
Vầng trăng quầng lửa quấn nhau
Đạn bom ký ức bạc đầu ngâm nga.
THỔN THỨC
Thềm khuya thổn thức vui buồn
Thì thầm với lá đọng sương mỉm cười
Nỗi lòng tươm rướm theo hơi
Thơ bay lên ánh trăng trời hòa âm.
RỪNG
Ngàn cây thủ thỉ đêm trường
Chồi đâm lá rụng giỡn nguồn suối reo
Nai vàng ngắm ánh trăng treo
Bình yên nghe tiếng gió thều thào thơ.
HUYỀN ẢO
Chim huyền vụt cánh qua đêm
Vô thanh, không hót, nỗi niềm rải rơi
Ánh trăng ảo mộng treo trời
Mối tình câm lặng bóng soi trở mình.
MÊ LẦM
Bồi hồi bước lạc rừng mê
Chuông im mõ tắt ngày qua nhang tàn
Ma trơi ngộ nhận trăng vàng
Thỏng tay nhắm mắt đầu hàng nghiệp văn.
TÌNH ĐẦU
Chôn sâu một mối tình đầu
Trong tim hâm nóng trăm câu ngập ngừng
Trăng vàng níu gọi gió ngưng
Nụ hôn vụng gửi muôn trùng nhịp yêu.
HÃY QUÊN
Giang hồ nửa kiếp lãng quên
Hái hoa cẩm chướng cài lên trăng vàng
Hãy để ngày ấy lụi tàn
Đã rồi cái sự tan hàng, hết duyên!
PHƯỚC ĐIỀN
Gọi kêu tâm thức ngủ vùi
Bất nhị giải thoát đất trời sáng choang
Lối này ruộng phước bỏ hoang
Lông rùa, sừng thỏ, trăng vàng hội duyên.
CHÚT AN ỦI
Còn niềm an ủi cuối cùng
Chia cho em đó, nửa phần tôi mang
Con đường sáng dưới ánh trăng
Một cõi bé tí song hành bên nhau.
LỬA
trăng vàng
DẠ HƯƠNG
Sương đêm thấm ướt môi mềm
Hương bay quấn quít nỗi niềm nhớ thương
Tàn rồi câu khấn nén hương
Sân trăng soi bóng, hoa vườn nở tươi.
TRĂNG & THƠ
Tuyệt trần hoa nở chào đêm
Vườn sau ứ rác nhũn mềm nhớp nhơ
Trăng soi ma mị mập mờ
Triêu dương tôi đón vần thơ nắng hiền.
BẤT CHỢT
Trăng soi dấu khuyết vệt tròn
Những đêm hò hẹn vẫn còn khắc in
Tình buồn chạy trốn bặt im
Một hôm bất chợt hồi sinh bần thần!
VỚT
Ngược dòng quá khứ lăng xăng
Tay nơm tay vợt bóng trăng mái chèo
Văn chương hề rẻ hơn bèo
Vớt liền tay sướng nhà nghèo ngâm nga!
PHẬN QUÊ
trăng quê
HÀN MẶC TỬ
Gái quê bẽn lẽn sượng sùng
Đây thôn Vỹ Dạ trường tương tư chàng
Vội vàng chi lắm sáng trăng
Muôn năm sầu thảm thời gian rụng rồi.
NGỜ ĐÂU
Vầng khuya vằng vặc trăng già
Soi đầu xanh đã chuyển ngà tóc tiêu
Câu thề cứ ngỡ tiêu diêu
Ngờ đâu trăng sáng gọi kêu giấc nồng.
NGAY ĐÂY BÂY GIỜ
Bụt xưa đã nhập Niết Bàn
Chúng sinh thắp đuốc lên đàng tự đi
Trăng vàng theo hướng chỉ tay
Thoát vòng sống chết ngay đây, bây giờ!
Tâm Không – Vĩnh Hữu