Khi cả ba pháp: giới, định, huệ, đều được phát triển,
chúng ta gọi sự
tu hành này là
Bát Chánh Đạo, là
con đường duy nhất để thoát khổ.
Bát Chánh Đạo là
pháp môn tối thượng bởi vì, nếu được
thực hành đúng đắn, nó sẽ dẫn đến
Niết Bàn, đến sự
bình an rốt ráo.
Chúng ta tiếp cận với
giáo lý nhà Phật qua nhiều nguồn - những vị thầy hay tăng sĩ khác nhau, chẳng hạn. Có những lúc
Phật pháp chỉ được giảng dạy một cách rất
đại cương và
mơ hồ, khiến cho việc
áp dụng nó vào
đời sống thực tiễn trở nên khó khăn.
Có những lúc
Phật pháp được
giải thích bằng một
ngôn ngữ cao thâm và
trừu tượng khiến cho người ta khó hiểu, nhất là khi nó dựa
hoàn toàn vào mặt chữ trên
kinh điển. Có một lối
giảng giải khác, đó là khi
Phật pháp được trình bày một cách
trung dung, không quá
trừu tượng, không quá cao thâm, không quá
đại cương mà cũng không quá
bí truyền - chỉ vừa đúng để người nghe có thể
lãnh hội và
thực hành. Ở đây, tôi muốn chia sẻ một ít
giáo lý mà tôi
thường dùng để chỉ dạy các
đệ tử của tôi.
NGƯỜI MUỐN
ĐẮC ĐẠONhững ai muốn
đắc đạo (
giác ngộ Phật Pháp) phải là người có
đức tin và sự tự tin làm nền tảng.
Chúng ta phải
hiểu ý nghĩa của
Phật Pháp như sau:
Phật: “người biết”, người có được sự
thuần khiết, sự chiếu sáng, và sự
bình an trong tâm.
Pháp: những
tính chất thuần khiết, chiếu sáng, và
bình an, phát sinh từ giới, định, huệ. Thế nên người
đắc đạo là người trau dồi và phát triển giới, định, huệ.