- Về Thăm Lại Đức Vua Seniya Bimbisāra
- Veḷuvana (Trúc Lâm Tịnh Xá)
- Hai Vị Đại Đệ Tử
- Thâu Nhiếp Mahā Kassapa
- MÙA AN CƯ THỨ HAI (Năm 586 trước TL)
- Bài Đồng Dao Biếm Nhẽ
- Về Thăm Quê Hương
- Hóa Độ Quyến Thuộc
- Các Ông Hoàng Quý Tộc Ra Đi
- MÙA AN CƯ THỨ BA (Năm 585 trước TL)
- Ôi! Hạnh Phúc Quá!
- Thần Y Jīvaka Komārabhacca
- Đức Tin Phát Sáng
- Lấy Vàng Đổi Đất
- Ngũ Minh(1) Cũng Chưa Đủ
- Viếng Thăm Kỳ Viên Đại Tịnh Xá
- Tại Rừng Mahāvana
- Dạy Dỗ Bậc Đại Trí Thức
- MÙA AN CƯ THỨ TƯ (Năm 584 trước TL)
- Tứ Đại Thiên Vương
- Chuyện Tình Của Chàng Nhạc Sĩ Càn-Thát-Bà
- Vesāli Thiên Tai, Dịch Hoạ
- Chậu Nước Bẩn, Thau Nước Sạch Và Cái Vòi Voi
- Máu Quý Hơn Nước
- Thăm Phụ Vương Lần Cuối
- Câu Chuyện Về Bộ Tam Y Quý Giá Và Đức Phật Metteyya (Di Lặc) Vị Lai
- Lúc Nào Thì Đức Phật Metteyya Xuất Hiện
- Những Bàn Tay Kỳ Diệu Và Lời Cuối Bên Những Người Thân
- Lễ Hỏa Táng Đức Vua
- Thành Lập Giáo Hội Bhikkhunī
- MÙA AN CƯ THỨ NĂM (Năm 583 trước TL)
- Ổn Định Ni Chúng
- Hóa Độ Kỹ Nữ Ambapālī
- Cảm Hóa Thủ Lãnh Tướng Quân Sīha
- MÙA AN CƯ THỨ SÁU (Năm 582 trước TL)
- Bát Gỗ Đàn Hương
- Tiếp Chuyện Đức Vua Seniya Bimbisāra
- Bà Quý Phi Xinh Đẹp
- Duyên Xưa, Lối Cũ
- Thần Thông Cảm Hóa Ngoại Đạo
- MÙA AN CƯ THỨ BẢY (Năm 581 trước TL)
- Đền Ơn Huyết Sữa
- Với Đức Vua Pāsenadi
- Cuộc Luận Chiến Về Chiêm Tinh
- Với Chàng Thanh Niên Nô Lệ
- Thêm Một Vị Đại Đệ Tử
- Về Sợi Dây Luyến Ái
MỘT CUỘC ĐỜI
MỘT VẦNG NHẬT NGUYỆT
TẬP 2
Minh Đức Triều Tâm Ảnh
Nhà xuất bản Văn Học 2014
Thăm Phụ Vương Lần Cuối
Vừa đến ngoại ô Kapilavatthu, đức Phật dừng lại một lát trên ngọn đồi thấp, đưa mắt nhìn quanh. Đây là chỗ mà thuở xưa, đức vua Suddhodana thuyết phục cho ngài nghe - lúc ấy mới bảy tuổi - phải biết yêu đất nước gấm vóc, núi sông xinh tươi kỳ vĩ. Và dường như suốt sáu bảy mươi năm làm vua, Người đã làm đúng như vậy. Nhưng bây giờ, Người sắp ra đi thì dường như khí số đất nước cũng từ thịnh mà sang suy như định luật tự nhiên của vạn hóa. Những dãy núi xa xanh xanh thuở xưa kia bây giờ nhiều vùng đã vàng cháy, tiêu điều, ủ rũ! Những bình nguyên trù mật bây giờ nhiều nơi đã hoang hóa, xác xơ. Rõ ràng là do hạn hán đang đổ xuống xứ sở này nên đời sống muôn dân chắc đang chịu đựng sự khó khăn và vất vả. Tuy nhiên, đấy chỉ là nguyên nhân gần; còn nguyên nhân xa – là vì những người lãnh đạo đất nước đã không đủ trí và tâm trong những chương trình cải cách. Cái lực kéo, cái sức trì trệ của bộ máy công quyền - mà ngài đã biết - chỉ có sức của vài ba người thì không thể cứu vãn nổi. Chỉ có cách duy nhất là hãy an trú dòng tộc vào quy giới để họ có chỗ nương tựa cho những đời sau.
Khi đại chúng đến nghỉ ngơi ở đại viên Nigrodhārāma thì đức Phật cùng hai vị đại đệ tử, Ānanda, Nanda và Rāhula đi đến hoàng cung, vào thẳng tẩm cung(1) để thăm đức vua Suddhodana tại giường bệnh - bệnh già thôi - nên Người còn rất tỉnh táo.
Những khuôn mặt rạng rỡ và lời chào hỏi như xoắn xít vào nhau.
- Phụ vương vẫn còn khỏe - Lời đức Phật.
- Con nhớ phụ vương quá – Nandā nói, sụt sùi rơi lệ.
-Vua nội có nhớ cháu không, cháu nhớ thương vua nội lắm - Rồi Rāhula chạy tới, ôm chầm đức vua Suddhodana mà nước mắt chảy ròng rã.
- Ôi! Con cháu của trẫm ở đây đầy đủ cả rồi - Đức vua Suddhodana quàng tay ôm cháu, nói - Trẫm vui mừng và mãn nguyện rồi, bây giờ ra đi sẽ nhẹ nhàng, thanh thản xiết bao!
Đại đức Ānanda đứng cạnh một bên giường, nắm tay nhà vua, sửa lại tấm đắp, mỉm cười hỏi:
- Vua bác ơi! Có chắc là nhẹ nhàng, thanh thản không?
- Chắc! Vua cũng cười đáp.
Hai vị đại đệ tử như đồng lúc, nói:
- Chỉ còn chút xíu dính mắc nữa mà thôi!
Lát sau, lệnh bà Gotamī, công nương Yasodharā tìm đến rồi họ cùng tíu tít bên Rāhula, Nanda. Hai vị đại đệ tử đứng yên tịnh và họ thấy thiên chúng, thiện dạ-xoa rất đông. Đức Phật đến nắm hai tay đức Suddhodana rồi thuyết cho nhà vua nghe một thời pháp – đúng như hai vị đại đệ tử đã thấy - để cắt đứt những vi tế phiền não còn sót lại...
Sau thời pháp, đức Suddhodana đoạn lìa sắc ái, vô sắc ái, ngã mạn, phóng tâm và vô minh - chứng đắc A-la-hán đạo, A-la-hán quả! Thiên chúng và thiện dạ-xoa cũng có rất nhiều vị đi vào dòng thánh, an trú bất động tâm...
Thế là đã làm xong những việc cần phải làm đối với đấng sinh thành, đức Phật quan sát thọ hành, biết là còn đúng bảy ngày nữa nhà vua mới xả bỏ ngũ uẩn, ngài trở về đại viên Nigrodhārāma, chỉ để Rāhula ở lại.
Suốt hai ngày sau đó, buổi sáng nào đức Phật và chừng năm mươi vị trưởng lão cũng đi bát tại hoàng cung, ghé thăm vua cha, độ trai rồi thuyết pháp. Đặc biệt, ngài nhắm đến thành phần con cháu hoàng gia, quý tộc và con cháu đại thần, chiến sĩ, thị nữ, gia nhân... Trong thời gian này, hai vị đại đệ tử phải bận rộn nhiều việc – vì số thanh niên, trung niên thuộc dòng tộc Sākya cùng vài thành phần giai cấp khác xin xuất gia tỳ-khưu mỗi ngày mỗi đông...
Đặc biệt, hôm ấy, đức Phật tiếp chuyện bốn vị dòng dõi hoàng tộc thành Pāvā, nước Mallā đến Kapilavatthu có việc. Đấy là 4 vị hoàng thân Godhika, Subāhu, Valliya, Uttiya. Trông vị nào sắc tướng cũng trung hậu và đoan chính. Họ kể rằng, mấy năm trước đã may mắn thấy được uy lực siêu phàm, vô song của đức Phật trong ngày ngài hóa độ thân quyến. Còn nữa, họ được nghe những thời pháp chơn chính mà tai họ chưa từng được nghe, chưa bao giờ lại được hoan hỷ như vậy. Còn nữa, họ còn được thấy thần thông diệu kỳ của hai vị đại đệ tử. Còn nữa, họ thấy được tăng tướng mô phạm và giới hạnh thanh tịnh của chư tỳ-khưu tăng trong giáo pháp này. Họ muốn được xuất gia từ dạo đó, nhưng mãi đến hôm nay, công việc gia đình thu xếp mới xong... Thế rồi, sau đó cả bốn vị đều được xuất gia, đức Phật bảo họ nên thu xếp để về Trúc Lâm tịnh xá mà hành đạo.