Bilingual. 181. From the Department of State to the Embassy in Vietnam. Actions are designed to indicate to Diem Government our displeasure at its political policies and activities and to create significant uncertainty in that government and in key Vietnamese groups as to future intentions of United States

10/03/20244:13 SA(Xem: 367)
Bilingual. 181. From the Department of State to the Embassy in Vietnam. Actions are designed to indicate to Diem Government our displeasure at its political policies and activities and to create significant uncertainty in that government and in key Vietnamese groups as to future intentions of United States

blank
Bilingual. 181. From the Department of State to the Embassy in Vietnam. Actions are designed to indicate to Diem Government our displeasure at its political policies and activities and to create significant uncertainty in that government and in key Vietnamese groups as to future intentions of United States. Assistance to Forces Commanded by Colonel Tung in or near Saigon. You should inform GVN, through whatever channel you deem appropriate, that US can no longer furnish support to these forces [Page 374]unless they are placed under effective operational control of Joint General Staff and committed to field operations. Detained students should be released; school and university classes should be universally resumed. Diem should sit down with rector and faculty of Saigon University to work out conditions of normalization of university life. Since students are fearful of arrests and inclined to riots, this will involve significant negotiations on a variety of police-terrorist techniques, including secret arrests, torture, beatings, etc. Similar action should be taken in regard to Hue University, including reinstatement of ax-rector. In both universities, at least some faculty members who have resigned, been fired or jailed should be reinstated. Specific concessions should be made to Buddhists. Those still jailed should be processed for release with all possible speed. Repair of pagodas should be facilitated with government sponsorship. GVN-sponsored “Union Committee for Pure Buddhism” should be expanded and genuinely representative Buddhist leaders given responsible positions. Assembly action should eliminate laws which deny equal status to Buddhism.//Từ Bộ Ngoại giao gửi Đại sứ quán Hoa Kỳ tại VN. Các hành động được thiết kế để cho Chính phủ Diệm thấy sự bất mãn của chúng ta đối với các chính sách và hoạt động chính trị của họ và tạo ra sự bất ổn lớn trong chính phủ Diệm và các nhóm chủ lực của VNCH về các ý định tương lai của Hoa Kỳ. Viện trợ cho Lực lượng do Đại tá Lê Quang Tung chỉ huy ở hoặc gần Sài Gòn. Bạn nên thông báo cho Chính phủ VNCH, thông qua bất kỳ kênh nào bạn cho là phù hợp, rằng Hoa Kỳ không còn có thể viện trợ cho các lực lượng này trừ khi họ được đặt dưới sự kiểm soát hoạt động hiệu quả của Bộ Tổng Tham mưu Liên quân và cam kết thực hiện các hoạt động tác chiến ở chiến trường. Những sinh viên bị giam phải được trả tự do; các lớp học ở trường học và đại học nên được mở lại trên cả nước. Diệm nên ngồi lại, thảo luận với cac hiệu trưởng và các giảng viên Đại học Sài Gòn để tìm ra các điều kiện bình thường hóa cuộc sống đại học. Vì sinh viên sợ bị bắt và có xu hướng bạo loạn, nên điều này sẽ liên quan đến các cuộc thảo luận quan trọng về nhiều kỹ thuật khủng bố của cảnh sát, bao gồm bắt giữ bí mật, tra tấn, đánh đập, v.v.  Cần có hành động tương tự đối với Đại học Huế, bao gồm cả việc phục hồi chức vụ cho hiệu trưởng. Ở cả hai trường đại học, ít nhất một số giảng viên đã từ chức, bị sa thải hoặc bỏ tù phải được phục hồi chức vụ. Cần có những nhượng bộ cụ thể đối với Phật tử. Những người đang bị bỏ tù phải được xúc tiến để trả tự do với tốc độ nhanh nhất có thể. Việc sửa chữa các chùa [bị lính đập phá] cần được tạo điều kiện thuận lợi với sự tài trợ của chính phủ. “Ủy ban Liên hiệp Phật giáo thuần túy” do Chính phủ Diệm bảo trợ cần được mở rộng và thực sự đại diện cho các nhà lãnh đạo Phật giáo được giao các chức vụ có trách nhiệm. Quốc Hội VNCH nên xóa bỏ các luật bất bình đẳng đối với Phật giáo.

 

the Department of State 2181. Telegram From the Department of State to the Embassy in Vietnam (1)

 

Washington, October 5, 1963—5:39 p.m.

534. Eyes only for Ambassador Lodge.

1. Following is overall instruction resulting from NSC consideration of McNamara/Taylor report and recommendations together with those you have submitted in recent weeks. These instructions have the President’s personal approval. At any time you feel it is necessary you may state to GVN that you are acting under the specific instructions of the President as recommended by the National Security Council.

2. Actions are designed to indicate to Diem Government our displeasure at its political policies and activities and to create significant uncertainty in that government and in key Vietnamese groups as to future intentions of United States. At same time, actions are designed to have at most slight impact on military or counterinsurgency effort against Viet Cong, at least in short term.

3. The recommendations on negotiations are concerned with what US is after, i.e., GVN action to increase effectiveness of its military effort; to ensure popular support to win war; and to eliminate strains on US Government and public confidence. The negotiating posture is designed not to lay down specific hard and fast demands or to set a deadline, but to produce movement in Vietnamese Government along these lines. In this way we can test and probe effectiveness of any actions the GVN actually takes and, at same time, maintain sufficient flexibility to permit US to resume full support of Diem regime at any time US Government deems it appropriate.

4. We recognize that recommended actions cannot be continued more than a limited period—tentatively estimated at two to four months—before they begin to have substantial impact on counterinsurgency effort. Even within this period, they will require careful and constant evaluation. As they begin to have substantial impact on war effort, further major decisions will be needed.

5. It is not possible to specify with precision the criteria that we should use in determining whether this proposed course of action has brought about adequate changes in performance of Diem Government and should, therefore, be modified or withdrawn, or whether on contrary response of the Diem Government is clearly inadequate so that more drastic action should be considered. The desired GVN measures in this report are grouped under three headings: (1) military actions, (2) political actions, and (3) actions with respect to US itself. Test of adequacy of these actions should be whether, in combination, they improve effectiveness of GVN effort to point where we can carry on in confident expectation that war effort will progress satisfactorily. Since we cannot now foresee interlocking impact of possible actions both in GVN and here, we obviously do not expect that GVN will or even can perform on entire list and for this reason this is in no sense a package of demands. While general view here is that some action in each of three areas will be necessary, we do not now wish to prejudge question of balance or quantity of actions which may justify resumption of full cooperation with GVN.(2)

A. Actions:

6. AID Commodity Import Program. Existing suspension of new commitments will be maintained, and under this policy the presently due second-quarter allocation of $20-25 million will be withheld. You should make this continued suspension clear in an appropriate manner to the GVN.

No public announcement will be made. In addition, US working levels should inform Vietnamese military that commodity import assumptions being used for budget planning purposes must now be considered uncertain not only from previously stated standpoint of Congressional uncertainty, but because of executive review of program.

7. PL 480. Presently pending supplementary agreement for $2.9 million worth of condensed milk (5-months’ requirement) will be handled by making month-to-month agreements for appropriate portions of this amount until further notice, but outright suspension will not be undertaken. Action on other pending items in PL 480 account will become due with respect to wheat flour ($6 million annually) and raw cotton ($12 million annually) approximately 1 November, and these items will then be submitted for action by Washington. Remainder of presently planned PL 480 for FY 1964, comprising tobacco ($2.5 million) and miscellaneous items ($2.5 million), does not require any action in next 60 days. Discussions with GVN on PL 480, especially with respect to food, should take note of fact that no deliveries are being held up or negative decisions made; we are simply not able to make forward decisions in October.

8. AID Project Loans. Presently pending balance of loan projects for Saigon-Cholon Waterworks ($10 million) and Saigon electric power project ($4 million) will be “suspended for review,” and you should inform GVN in appropriate manner to this effect without making public announcement. If this becomes publicly known here or in field, explanation will be limited strictly to bare statement of suspension for review.(3)

9. Assistance to Forces Commanded by Colonel Tung in or near Saigon. You should inform GVN, through whatever channel you deem appropriate, that US can no longer furnish support to these forces [Page 374]unless they are placed under effective operational control of Joint General Staff and committed to field operations. (This applies to MAP [less than 1 line not declassified] support for certain airborne ranger, Civil Guard, and “civilian airborne ranger” units.) Again no public announcement will be made, but if action becomes known explanation here and in field will be that we cannot assist forces that are not contributing to the war effort. Notion that action is a reprisal for political use of these forces should be discouraged.(4)

10. Handling of GVN Inquiries in Saigon: US representatives in Saigon should make clear that these matters must be taken up with you personally.

B. Negotiating Tactics:

Your policy toward the GVN of cool correctness in order to make Diem come to you is correct. You should continue it. However, we realize it may not work and that at some later time you may have to go to Diem to ensure he understands over-all US policy. Decision of when this becomes imperative rests with you, in light of your assessment of situation.

12. If, as we hope, Diem seeks clarification of US policies and actions, you should present an exposition of how our actions are related to our fundamental objective of victory. There are three issues at root of strained relations between GVN and US and of our judgment that victory may be jeopardized. The first concerns military effort; GVN must take steps to make this more effective. The second is crisis of confidence among Vietnamese people which is eroding popular support for GVN that is vital for victory. The third is crisis of confidence on the part of the American public and Government. Heart of problem is form of government that has been evolving in Viet-Nam. Diem’s regime has trappings of democracy, but in reality it has been evolving into authoritarian government maintained by police terrorist methods. What GVN must do is to reverse this process of evolution.

13. To preserve flexibility and provide an opportunity for testing and probing on effectiveness of measures GVN actually takes, you should avoid laying down specific demands, but consider actions listed below as illustrative examples of general proposition outlined above, picking and choosing particular items as situation warrants.

14. Purpose of all actions listed below is to increase effectiveness of war effort, to ensure popular support, and to relieve strains in GVN/US relations.

15. Specific military actions listed below are probably most acceptable to Diem, but serve as a test of his commitment to furthering war effort. They should increase effectiveness of war effort and this in turn should feed back to improve political climate. We believe that burden of pressure for military actions should be assumed by General Harkins in direct conversation with Diem and others under your general guidance and that these conversations should not await initiative by Diem, since our continuing posture of cooperative consultation on military matters should not be broken. Conversely, Harkins should not be channel of a discussion on relation between improvements by GVN and resumption of full US support.(5)

16. Political actions are not arranged in order of importance. First of political actions, i.e., entering into negotiations to normalize university life, etc., should set stage for later political actions, such as broadening government.

17. If, in fact, GVN does begin to move along lines we desire, an opportunity will be provided to test and probe effectiveness of the actions in improving war effort, ensuring popular support, and easing strain in GVN/US relations. Paramount need, however, is for GVN to set a psychological tone and image that will make specific actions both real and credible. Although we cannot at this time in complete confidence predict the exact point in this complex of actions at which we will be sure war effort will proceed to successful conclusion, it seems probable its achievement will require some restriction of role of Nhus. As practical matter, we would expect that Diem would not take such action at outset, but only after he had proceeded a considerable distance down the path we desire.

18. Military

a. Further shift of military emphasis and strength to Delta (IV Corps).

b. Inrease in military tempo in all corps areas, so that all combat troops are in field an average of 20 days out of 30 and static missions are ended.

c. Emphasis on “clear and hold operations” instead of terrain sweeps which have little permanent value.

d. Expansion of personnel in combat units to full authorized strength.

e. Training and arming of hamlet militia at accelerated rate, especially in the Delta.

f. Consolidation of strategic hamlet program, especially in the Delta, and action to insure that future strategic hamlets are not built until they can be protected, and until civil action programs can be introduced

19. Political

a. Resumption of normal university life. Detained students should be released; school and university classes should be universally resumed. Diem should sit down with rector and faculty of Saigon University to work out conditions of normalization of university life. Since students are fearful of arrests and inclined to riots, this will involve significant negotiations on a variety of police-terrorist techniques, including secret arrests, torture, beatings, etc. For this reason, it is an excellent technique to get Diem to focus on the core issues. Similar action should be taken in regard to Hue University, including reinstatement of ax-rector. In both universities, at least some faculty members who have resigned, been fired or jailed should be reinstated.

b. Specific concessions should be made to Buddhists. Those still jailed should be processed for release with all possible speed. Repair of pagodas should be facilitated with government sponsorship. GVN-sponsored “Union Committee for Pure Buddhism” should be expanded and genuinely representative Buddhist leaders given responsible positions. Assembly action should eliminate laws which deny equal status to Buddhism.

c. Renewed activity in land reform program. This was an early Diem achievement but stopped short of completion. It could be revitalized and attract rural support for the GVN and improve its international image.

d. Joint re-emphasis on political aspects of strategic hamlet program. Phasing and security aspects of strategic hamlet program are dealt with under section 1 above. Following is concerned with aspects of strategic hamlet program affecting popular attitudes. This would require an effort to gain more support from peasants through increasing payments to them for their labor and other services and through weeding out graft by local officials. In addition, particularly in Delta, redesigning the program to avoid unnecessary relocation of population and increased emphasis on social and economic programs that are likely to elicit peasant support.

e. Police techniques. GVN should abandon its present practices of controlling populace by instilling fear through night-time arrests, brutal interrogation (including women) and other police-terrorist methods which contribute to growing resentment and unrest and diminishing acceptance of regime.

f. Civil liberties should be restored. Arbitrary arrests should cease and those arrested speedily released or given fair public trial. Religious freedom should be implemented as guaranteed by constitution. Public gatherings should be permitted and controlled only to insure safety of life and property.

g. Refurbishing GVN image. Government should be broadened so as to include respected individuals, including some within Viet-Nam who have not participated in government and some, such as Vu Van Mau, who have departed. It should be pointed out that these respected individuals are not likely to participate in government or return to Viet-Nam until changes such as those described above convince them that GVN has in fact reversed trend towards authoritarian government. Their willingness to accept posts in government or return to Viet-Nam will in turn be convincing evidence to mass of population that changes are, in fact, meaningful.

h. “Changes in personnel.” Specific “reforms” described above are apt to have little impact without dramatic symbolic move which convinces Vietnamese that reforms are real. As practical matter this can only be achieved by some feasible reduction in influence of Nhus, who are—justifiably or not—a symbol of authoritarianism. Future role of Nhus in government is therefore of paramount importance. At this point it is impossible to tell whether Nhu must be permanently removed or merely confined to well-defined and limited role. In either case, some device must be found both to restrict his activities and to symbolize this restriction by his absence from power center in Saigon. In addition, similar devices must be found for those individuals, such as Colonel Tung, who are most closely associated with Nhu and his authoritarianism.

i. Public and official statement by Diem before National Assembly which would set new tone for government by pointing to steps being taken to respond to popular sentiment, and by making a call for total mobilization of effort on part of officials and people equally.

20. US/GVN Relations

a. Avoid divisive press attacks, e.g. Times of Viet-Nam story attacking CIA, etc.

b. Cease public statements slandering the US effort and the role of US military and civilian personnel.

c. Cease undercover efforts to discredit the US and weaken the will of US individuals to give their full support to programs, e.g. “mendacious briefings” of GVN troops and rumors of physical danger to US families and other personnel.

d. Re-cast GVN propaganda in such a way as to gain foreign support of its socio-economic program.

C. Congress, Press, and Public:

21. No public statement will be issued here for the present.

22. At President’s next press conference, he expects to repeat his basic statement that what furthers the war effort we support, and what interferes with the war effort we oppose. If questioned on actions US may take, he expects to say only that US programs are being reviewed to insure consistency with this policy.(6)

23. Similar responses will be given if information about any US actions leads to detailed inquiries. If detailed inquiries pinpointing specific actions are made, they will be dealt with as indicated in each paragraph of A., above.

24. On Tuesday and Wednesday(7) in meetings with Congressional committees in executive session, Rusk, McNamara and Bell will follow same line. They will explain our three-fold concern as outlined in para 5, above, but they will avoid as you should any listing of desired actions which could be construed as a package of US demands. We believe it of great importance that there should be no public impression of a package of sanctions and a package of demands. We are seeking necessary but limited improvements from a government very difficult to move, and we do not wish to encourage unjustified sense of optimism or of triumph from those who wish this situation was easier than it is. In particular, we would prefer press to consider us inactive than to trumpet a posture of “major sanctions” and “sweeping demands.” (You should follow same line in briefing Zablocki Codel.)(8)

D. Coordination in Saigon:

25. Separate cables to Harkins and Brent lay out their areas of these instructions in detail.(9) You should, of course, coordinate all actions by country team representatives. Suggest you pass this cable to them individually.

Rusk

(Bộ Trưởng Ngoại Giao Hoa Kỳ)

NOTES:

(1) Source: Department of State, Central Files, POL 15 S VIET. Top Secret; Immediate Prepared by Hilsman with clearances of Harriman and Bundy. Cleared in draft with Rusk and McNamara. Regarding the drafting of this cable, see Document 179. Repeated to CINCPAC for POLAD exclusive for Felt.

(2) The last sentence in paragraph 5 was in neither the Draft Report to the NSC of October 4 nor the attached cable. Its inclusion rejects the President’s concern as expressed at the 9:30 a.m. meeting of October 5; see Document 179. The changes noted in footnotes 3-6 below also reflect the President’s concern.

(3) The last sentence in paragraph 8 is in neither the Draft Report to the NSC nor the draft cable.

(4) The last two sentences in paragraph 9 replace the following sentence in the Draft Report to the NSC and the draft cable: “Concurrently MACV should assume operational relationships with border surveillance and mountain scout forces [less than 1 line not declassified] commanded by Colonel Tung.”

(5) The last two sentences of paragraph 15 were neither in the Draft Report to the NSC nor the draft cable.

(6) The draft of telegram 534 to Saigon expanded President Kennedy’s statement: “that in line with this policy Secretary McNamara and General Taylor have recommended that certain programs be reviewed; and that, on your additional recommendation, a small number of programs have been held up in order to permit review to determine their consistency with policy he has enunciated. He will say all other programs are being continued, in line with US policy of supporting war effort against the Communist aggression.”

The draft continues:

“In the meantime, you will have informed GVN through appropriate channels, as outlined in the section concerning actions above, of the steps US is taking.”

“If, as a result of your actions, inquiries are made about the programs under review, by either GVN or press, replies will state that certain programs have been held up, on your recommendation, to permit review for consistency with policy President has enunciated of supporting what furthers war effort and opposing what interferes with it; and that the bulk of the programs, which clearly further war effort, are being continued.

“At some point, after you have appropriately informed GVN, and after the President has made the statements described above, inquiries concerning Tung’s forces should be made with statement that, in line with its policy, United States has terminated support to certain military units which are not contributing to the prosecution of the war.”

(7) October 8-9.

(8) Congressman Clement J. Zablocki chaired a special study mission to Southeast Asia, composed of members of the House Foreign Affairs Committee, which traveled to Laos, Malaysia, and Vietnam, October 3-19. Also on the mission were Congressmen Harris B. McDowell, Jr., Ronald Brooks Cameron, William T Murphy, William S. Broomfield, I Irving Whalley, Vernon W. Thomson, and Peter H.B. Frelinghuysen. See Document 222.

(9) The Joint Chiefs of Staff sent Harkins and Felt these instructions in JCS 2792, October 5. The cable was substantively the same as the first three numbered paragraphs of section B of the Taylor-McNamara Report, Document 167. (Department of State, Central Files, POL 26 S VIET)

The instructions to Brent were in Aidto 915, October 5, and were essentially a reiteration of MD-related actions and tactics. (Ibid., AID (US) S VIET)

Source:

https://history.state.gov/historicaldocuments/frus1961-63v04/d181

.... o ....

 

181. Điện tín từ Bộ Ngoại giao gửi Đại sứ quán Hoa Kỳ tại VN (1)

 

Washington, ngày 5 tháng 10 năm 1963—lúc 5 giờ 39 chiều.

534. Chỉ để Đại sứ Lodge đọc.

1. Sau đây là hướng dẫn tổng thể từ việc NSC (Hội Đồng An Ninh Quốc Gia) xem xét báo cáo và khuyến nghị của McNamara/Taylor cùng với những đề xuất mà bạn [Lodge] đã gửi trong những tuần gần đây. Những hướng dẫn này có sự chấp thuận cá nhân của Tổng thống Kennedy. Bất cứ lúc nào bạn cảm thấy cần thiết, bạn có thể tuyên bố với Chính phủ VNCH rằng bạn đang hành động theo chỉ thị cụ thể của Tổng thống theo khuyến nghị của Hội đồng An ninh Quốc gia.

2. Các hành động được thiết kế để cho Chính phủ Diệm thấy sự bất mãn của chúng ta đối với các chính sách và hoạt động chính trị của họ và tạo ra sự bất ổn lớn trong chính phủ Diệm và các nhóm chủ lực của VNCH về các ý định tương lai của Hoa Kỳ. Đồng thời, các hành động được thiết kế để có tác động ít nhất đến nỗ lực quân sự hoặc cản trở cuộc chiến chống lại VC, ít nhất là trong thời gian ngắn.

3. Các khuyến nghị về đàm phán liên quan đến những gì Hoa Kỳ đang theo đuổi, tức là hành động của Chính phủ VNCH nhằm tăng cường hiệu quả nỗ lực quân sự của mình; bảo đảm sự ủng hộ của người dân để giành thắng lợi trong chiến tranh; và để loại bỏ những căng thẳng đối với Chính phủ Hoa Kỳ và niềm tin của công chúng. Tư thế đàm phán được thiết kế không phải để đặt ra những yêu cầu cụ thể và nhanh chóng hoặc để ấn định thời hạn, mà nhằm tạo ra sự vận động trong Chính phủ VNCH theo những đường hướng này. Bằng cách này, chúng ta có thể kiểm trathăm dò tính hiệu quả của bất kỳ hành động nào mà Chính phủ Diệm thực hiện, đồng thời duy trì đủ sự linh hoạt để cho phép Hoa Kỳ tiếp tục hỗ trợ đầy đủ cho chế độ Diệm bất cứ lúc nào Chính phủ Hoa Kỳ thấy phù hợp.

4. Chúng tôi nhận thấy rằng các hành động được khuyến nghị không thể tiếp tục quá một khoảng thời gian giới hạn—ước tính dự kiến là từ hai đến bốn tháng—trước khi chúng bắt đầu có tác động đáng kể đến nỗ lực chống VC. Ngay cả trong giai đoạn này, chúng sẽ cần được đánh giá cẩn thậnliên tục. Khi chúng bắt đầu có tác động đáng kể đến nỗ lực chiến tranh, sẽ cần có những quyết định quan trọng hơn nữa.

5. Không thể xác định chính xác các tiêu chí mà chúng ta nên sử dụng để xác định liệu đường lối hành động được đề xuất này có mang lại những thay đổi thích đáng trong hoạt động của Chính phủ Diệm hay không và do đó nên được sửa đổi hoặc rút lại, hoặc liệu có phản ứng ngược lại của Chính phủ Diệm hay không. Chính phủ Diệm rõ ràng là không đủ khả năng nên cần cân nhắc hành động quyết liệt hơn. Các biện pháp mong muốn của Chính phủ VNCH trong báo cáo này được nhóm lại thành ba tiêu đề: (1) hành động quân sự, (2) hành động chính trị và (3) hành động đối với chính Hoa Kỳ. Việc kiểm tra mức độ đầy đủ của những hành động này phải là liệu chúng kết hợp với nhaucải thiện hiệu quả nỗ lực của Chính phủ VNCH đến mức chúng ta có thể tiếp tục kỳ vọng một cách tự tin rằng nỗ lực chiến tranh sẽ tiến triển thỏa đáng hay không. Vì hiện tại chúng tôi không thể thấy trước tác động đan xen của các hành động có thể xảy ra cả trong Chính phủ VNCH và ở đây, rõ ràngchúng tôi không mong đợi rằng Chính phủ VNCH sẽ hoặc thậm chí có thể thực hiện trên toàn bộ danh sách và vì lý do này, đây không phải là một gói yêu cầu. Mặc dù quan điểm chung ở đây là cần phải có một số hành động trong mỗi lĩnh vực trong số ba lĩnh vực này, nhưng hiện tại chúng ta không muốn phán xét trước câu hỏi về sự cân bằng hay số lượng hành động có thể biện minh cho việc nối lại hợp tác đầy đủ với Chính phủ VNCH.(2)

A. Hành động:

6. Chương trình nhập cảng hàng hóa AID (AID Commodity Import Program). Việc ngưng nhập cảng hiện tại đối với các cam kết mới sẽ được duy trì và theo chính sách này, khoản phân bổ 20-25 triệu USD cho quý 2 hiện tại sẽ được giữ lại. Bạn nên làm rõ việc tiếp tục đình chỉ này một cách thích hợp với Chính phủ VNCH.

Sẽ không có thông báo công khai nào được đưa ra. Ngoài ra, các cấp làm việc của Hoa Kỳ nên thông báo cho quân đội VNCH rằng các giả định nhập cảng hàng hóa đang được sử dụng cho mục đích lập kế hoạch ngân sách giờ đây phải được coi là không chắc chắn, không chỉ từ quan điểm đã nêu trước đây về sự không chắc chắn của Quốc hội Hoa Kỳ mà còn vì việc xem xét điều hành chương trình.

7. PL 480 (Chương trình viện trợ nông nghiệp). Hiện tại, thỏa thuận bổ sung đang chờ giải quyết đối với lượng sữa đặc trị giá 2,9 triệu USD (yêu cầu trong 5 tháng) sẽ được giải quyết bằng cách lập các thỏa thuận hàng tháng đối với các phần thích hợp của số tiền này cho đến khi có thông báo mới, nhưng việc đình chỉ viện trợ hoàn toàn sẽ không bị áp dụng thực hiện. Hành động đối với các mặt hàng đang chờ giải quyết khác khác trong tài khoản viện trợ PL 480 sẽ đến hạn đối với bột mì (6 triệu USD hàng năm) và bông sợi thô (12 triệu USD hàng năm) vào khoảng ngày 1 tháng 11, và những mặt hàng này sau đó sẽ được Hoa Kỳ đệ trình để hành động. Phần còn lại của PL 480 được lên kế hoạch hiện tại cho năm tài chính 1964, bao gồm thuốc lá (2,5 triệu USD) và các mặt hàng linh tinh (2,5 triệu USD), không yêu cầu bất kỳ hành động nào trong 60 ngày tới. Các cuộc thảo luận với Chính phủ VNCH về PL 480, đặc biệtliên quan đến thực phẩm, cần lưu ý thực tế là không có đợt giao hàng nào bị trì hoãn hoặc đưa ra các quyết định tiêu cực; chúng ta chỉ đơn giản là không thể đưa ra quyết định tiếp theo vào tháng 10.

8. Các khoản vay dự án viện trợ AID. Hiện tại, số dư các dự án vay cho Nhà máy Nước Sài Gòn-Chợ Lớn (10 triệu USD) và dự án điện lực Sài Gòn (4 triệu USD) đang chờ giải quyết sẽ bị "đình chỉ để xem xét" và bạn nên thông báo cho Chính phủ VNCH theo cách thích hợp về vấn đề này mà không cần thông báo công khai. Nếu điều này được công khai ở đây hoặc tại hiện trường, lời giải thích sẽ chỉ giới hạntuyên bố đình chỉ để xem xét.(3)

9. Viện trợ cho Lực lượng do Đại tá Lê Quang Tung chỉ huy ở hoặc gần Sài Gòn. Bạn nên thông báo cho Chính phủ VNCH, thông qua bất kỳ kênh nào bạn cho là phù hợp, rằng Hoa Kỳ không còn có thể viện trợ cho các lực lượng này trừ khi họ được đặt dưới sự kiểm soát hoạt động hiệu quả của Bộ Tổng Tham mưu Liên quân và cam kết thực hiện các hoạt động tác chiến ở chiến trường. (Điều này áp dụng cho việc hỗ trợ quân sự MAP [ít hơn 1 dòng không được giải mật] cho một số đơn vị Biệt kích dù, Lực lượng Dân vệ và "Tác chiến dân sự nhảy dù".) Một lần nữa, sẽ không có thông báo công khai nào được đưa ra, nhưng nếu hành động được biết thì sẽ giải thích ở đây và tại hiện trường rằng chúng ta không thể hỗ trợ các lực lượng không đóng góp vào nỗ lực chiến tranh. Cần thanh minh sự gièm pha có thể có cho rằng hành động này là sự trả thù cho việc sử dụng các lực lượng này vào mục đích chính trị.(4)

10. Giải quyết các yêu cầu của Chính phủ VNCH tại Sài Gòn: Các đại diện của Hoa Kỳ tại Sài Gòn nên nói rõ rằng những vấn đề này phải được trực tiếp do bạn giải quyết.

B. Chiến thuật đàm phán:

Chính sách của bạn bày tỏ lạnh lùng đối với Chính phủ VNCH là đúng đắn để Diệm phải đến với bạn là đúng. Bạn nên tiếp tục nó. Tuy nhiên, chúng tôi nhận thấy rằng điều đó có thể không hiệu quả và sau này bạn có thể phải đến gặp Diệm để đảm bảo rằng Diệm hiểu được toàn bộ chính sách của Hoa Kỳ. Quyết định khi nào điều này trở nên cấp thiết thuộc về bạn, tùy theo đánh giá của bạn về tình huống.

12. Như chúng tôi hy vọng, nếu Diệm tìm cách hiểu sáng tỏ các chính sách và hành động của Hoa Kỳ, bạn nên trình bày về việc hành động của chúng taliên quan như thế nào đến mục tiêu chiến thắng cơ bản của chúng ta. Có ba vấn đề cốt lõi của mối quan hệ căng thẳng giữa Chính phủ VNCH và Hoa Kỳ và nhận định của chúng ta rằng chiến thắng có thể bị đe dọa. Việc đầu tiên liên quan đến nỗ lực quân sự; Chính phủ Diệm phải thực hiện các bước để làm cho việc này hiệu quả hơn. Thứ hai là cuộc khủng hoảng niềm tin của người dân Việt Nam đang làm xói mòn sự ủng hộ của người dân đối với Chính phủ Diệm, điều quan trọng để giành chiến thắng. Thứ ba là khủng hoảng niềm tin của công chúng và Chính phủ Mỹ. Trọng tâm của vấn đềhình thức chính phủ đang phát triển ở Việt Nam. Chế độ của Diệm có vẻ ngoài dân chủ, nhưng trên thực tế nó đang phát triển thành một chính phủ độc tài được duy trì bằng các phương pháp khủng bố của cảnh sát. Điều mà Chính phủ VNCH phải làm là đảo ngược quá trình tiến hóa này.

13. Để duy trì tính linh hoạt và tạo cơ hội thử nghiệm và thăm dò tính hiệu quả của các biện pháp mà Chính phủ VNCH thực sự thực hiện, bạn nên tránh đặt ra các yêu cầu cụ thể mà hãy xem các hành động được liệt kê dưới đây là ví dụ minh họa cho đề xuất chung được nêu ở trên, chọn các mục cụ thể tùy theo tình huống bảo đảm.

14. Mục đích của tất cả các hành động được liệt kê dưới đây là nhằm tăng cường hiệu quả của nỗ lực chiến tranh, đảm bảo sự ủng hộ của dân VN và giảm bớt căng thẳng trong quan hệ Chính phủ VNCH/Hoa Kỳ.

15. Các hành động quân sự cụ thể được liệt kê dưới đây có lẽ sẽ được Diệm chấp nhận nhất, nhưng được dùng như một phép thử cho cam kết của Diệm trong việc tăng cường nỗ lực chiến tranh. Họ nên tăng cường hiệu quả của nỗ lực chiến tranh và điều này sẽ phản hồi lại để cải thiện môi trường chính trị. Chúng tôi tin rằng gánh nặng áp lực về các hành động quân sự phải được Tướng Harkins gánh vác trong cuộc đối thoại trực tiếp với Diệm và những người khác dưới sự hướng dẫn chung của bạn [Lodge] và rằng những cuộc đối thoại này không nên chờ đợi sự chủ động của Diệm, vì thái độ tiếp tục tham vấn hợp tác của chúng ta về các vấn đề quân sự sẽ không được chấp nhận. vỡ. Ngược lại, Harkins không nên trở thành kênh thảo luận về mối quan hệ giữa những cải tiến của Chính phủ VNCH và việc nối lại sự hỗ trợ đầy đủ của Hoa Kỳ.(5)

16. Các hoạt động chính trị không được sắp xếp theo thứ tự quan trọng. Những hành động chính trị đầu tiên, tức là tham gia đàm phán để bình thường hóa cuộc sống ở các đại học VN, v.v., sẽ tạo tiền đề cho những hành động chính trị sau này, chẳng hạn như mở rộng chính phủ.

17. Trên thực tế, nếu Chính phủ VNCH bắt đầu hành động theo những đường lối mà chúng ta mong muốn, thì sẽ có cơ hội để kiểm trathăm dò tính hiệu quả của các hành động trong việc cải thiện nỗ lực chiến tranh, đảm bảo sự ủng hộ của dân VN và giảm bớt căng thẳng trong quan hệ Chính phủ VN/Hoa Kỳ. Tuy nhiên, điều cần thiết nhất là Chính phủ Diệm thiết lập một sắc thái và hình ảnh tâm lý sẽ làm cho những hành động cụ thể vừa thực tế vừa đáng tin cậy. Mặc dù vào thời điểm này chúng ta không thể hoàn toàn tự tin dự đoán điểm chính xác trong chuỗi hành động phức tạp này mà tại đó chúng ta sẽ chắc chắn rằng nỗ lực chiến tranh sẽ tiến tới kết thúc thành công, nhưng có vẻ như để đạt được nó sẽ đòi hỏi một số hạn chế về vai trò của Nhu. Về vấn đề thực tế, chúng tôi mong đợi rằng Diệm sẽ không thực hiện hành động như vậy ngay từ đầu mà chỉ sau khi Diệm đã tiến được một chặng đường đáng kể theo con đườngchúng ta mong muốn.

18. Quân đội

a. Tiếp tục chuyển trọng tâmsức mạnh quân sự sang Miền Tây (Quân đoàn IV).

b. Tăng nhịp độ quân sự trên tất cả các khu vực quân đoàn, sao cho tất cả quân chiến đấu đều có mặt tại chiến trường trung bình 20 ngày trong tổng số 30 ngày và các nhiệm vụ tĩnh được kết thúc.

c. Nhấn mạnh vào “các hoạt động càn quét và giữ vững đất” thay vì các cuộc càn quét địa hình ít có giá trị lâu dài.

d. Mở rộng nhân sự trong các đơn vị chiến đấu đến mức tối đa được ủy quyền.

e. Đẩy mạnh công tác huấn luyện, trang bị vũ khí cho dân quân thôn ấp, nhất là ở vùng đồng bằng Miền Tây.

f. Củng cố chương trình ấp chiến lược, đặc biệt là ở vùng Đồng bằng, và hành động để đảm bảo rằng các ấp chiến lược trong tương lai sẽ không được xây dựng cho đến khi chúng được bảo vệcho đến khi các chương trình hành động dân sự có thể được triển khai.

19. Chính trị

a. Tiếp tục cuộc sống đại học bình thường. Những sinh viên bị giam phải được trả tự do; các lớp học ở trường học và đại học nên được mở lại trên cả nước. Diệm nên ngồi lại, thảo luận với cac hiệu trưởng và các giảng viên Đại học Sài Gòn để tìm ra các điều kiện bình thường hóa cuộc sống đại học. Vì sinh viên sợ bị bắt và có xu hướng bạo loạn, nên điều này sẽ liên quan đến các cuộc thảo luận quan trọng về nhiều kỹ thuật khủng bố của cảnh sát, bao gồm bắt giữ bí mật, tra tấn, đánh đập, v.v. Vì lý do này, đây là một kỹ thuật tuyệt vời để khiến Diệm tập trung vào những vấn đề cốt lõi. Cần có hành động tương tự đối với Đại học Huế, bao gồm cả việc phục hồi chức vụ cho hiệu trưởng. Ở cả hai trường đại học, ít nhất một số giảng viên đã từ chức, bị sa thải hoặc bỏ tù phải được phục hồi chức vụ.

b. Cần có những nhượng bộ cụ thể đối với Phật tử. Những người đang bị bỏ tù phải được xúc tiến để trả tự do với tốc độ nhanh nhất có thể. Việc sửa chữa các chùa [bị lính đập phá] cần được tạo điều kiện thuận lợi với sự tài trợ của chính phủ. “Ủy ban Liên hiệp Phật giáo thuần túy” do Chính phủ Diệm bảo trợ cần được mở rộng và thực sự đại diện cho các nhà lãnh đạo Phật giáo được giao các chức vụ có trách nhiệm. Quốc Hội VNCH nên xóa bỏ các luật bất bình đẳng đối với Phật giáo.

c. Đổi mới hoạt động trong chương trình cải cách ruộng đất. Đây là thành tựu ban đầu của Diệm nhưng chưa hoàn thành. Nó có thể được hồi sinh và thu hút sự ủng hộ từ nông thôn cho Chính phủ VNCH và cải thiện hình ảnh quốc tế của mình.

d. Nhấn mạnh lại các khía cạnh chính trị của chương trình ấp chiến lược. Các khía cạnh về giai đoạn và an ninh của chương trình ấp chiến lược được đề cập ở phần 1 ở trên. Phần tiếp theo đề cập đến các khía cạnh của chương trình ấp chiến lược ảnh hưởng đến thái độ của người dân. Điều này đòi hỏi nỗ lực để có được nhiều sự hỗ trợ hơn từ nông dân thông qua việc tăng các khoản thanh toán cho họ theo lao động và các dịch vụ khác của họ và thông qua việc loại bỏ nạn hối lộ của các quan chức địa phương. Ngoài ra, đặc biệt là ở vùng Đồng bằng Miền Tây, thiết kế lại chương trình để tránh việc di dời dân cư không cần thiếttăng cường chú trọng vào các chương trình kinh tế và xã hội có khả năng thu hút được sự ủng hộ của nông dân.

e. Kỹ thuật của cảnh sát. Chính phủ Diệm nên từ bỏ các biện pháp kiểm soát dân chúng hiện nay bằng cách gieo rắc nỗi sợ hãi thông qua các vụ bắt giữ vào ban đêm, thẩm vấn tàn bạo (bao gồm cả phụ nữ) và các phương pháp khủng bố-cảnh sát khác góp phần làm gia tăng sự phẫn nộ và bất ổn cũng như làm giảm sự chấp nhận chế độ.

f. Các quyền tự do dân sự cần được khôi phục. Việc bắt giữ tùy tiện phải chấm dứt và những người bị bắt phải nhanh chóng được trả tự do hoặc được xét xử công bằng. Tự do tôn giáo phải được thực hiện như được bảo đảm bởi hiến pháp. Các cuộc tụ họp công cộng chỉ nên được phép và kiểm soát để đảm bảo an toàn tính mạngtài sản.

g. Làm mới hình ảnh Chính phủ VNCH. Chính phủ nên được mở rộng để bao gồm những cá nhân được kính trọng, trong đó có một số người ở Việt Nam chưa tham gia chính quyền và một số người, như Vũ Văn Mẫu, đã ra đi. Cần phải chỉ ra rằng những cá nhân đáng kính này khó có thể tham gia vào chính phủ hoặc quay trở lại Việt Nam cho đến khi những thay đổi như mô tả ở trên thuyết phục được họ rằng Chính phủ VNCH trên thực tế đã đảo ngược xu hướng hướng tới chính quyền độc tài. Việc họ sẵn sàng chấp nhận các chức vụ trong chính phủ hoặc quay trở lại Việt Nam sẽ là bằng chứng thuyết phục cho đại đa số người dân rằng những thay đổi trên thực tế là có ý nghĩa.

h. “Thay đổi nhân sự.” Những “cải cách” cụ thể được mô tả ở trên có thể có ít tác động nếu không có hành động mang tính biểu tượng mạnh mẽ thuyết phục người Việt Nam rằng cải cách là có thật. Về vấn đề thực tế, điều này chỉ có thể đạt được bằng cách giảm bớt ảnh hưởng khả thi của ông bà Ngô Đình Nhu, những người—có chính đáng hay không—là biểu tượng của chủ nghĩa độc tài. Do đó, vai trò tương lai của ông bà Nhu trong chính phủ là hết sức quan trọng. Tại thời điểm này, không thể biết được Nhu phải bị loại bỏ vĩnh viễn hay chỉ bị giới hạn trong một vai trò được xác định rõ rànghạn chế. Trong cả hai trường hợp, phải tìm ra một cách nào đó vừa để hạn chế các hoạt động của Nhu, vừa tượng trưng cho sự hạn chế này bằng việc Nhu vắng mặttrung tâm quyền lực ở Sài Gòn. Ngoài ra, phải tìm những công cụ tương tự cho những cá nhân đó, chẳng hạn như Đại tá Lê Quang Tung, người có quan hệ mật thiết nhất với Nhu và chủ nghĩa độc tài của Nhu.

i. Tuyên bố công khaichính thức của Diệm trước Quốc hội sẽ đặt ra một sắc thái mới cho chính phủ bằng cách chỉ ra các bước cần thực hiện để đáp lại tình cảm của quần chúng, và bằng cách đưa ra lời kêu gọi huy động toàn bộ nỗ lực của một bộ phận quan chức và người dân một cách bình đẳng.

20. Quan hệ Mỹ/Chính phủ VNCH

a. Tránh các cuộc tấn công báo chí gây chia rẽ, ví dụ: bài viết của báo "Times of Viet-Nam" (báo của Nhu) tấn công CIA, v.v.

b. Chấm dứt những tuyên bố công khai vu khống nỗ lực của Hoa Kỳ và vai trò của quân nhân và dân sự Hoa Kỳ.

c. Chấm dứt các nỗ lực bí mật nhằm làm mất uy tín của Hoa Kỳ và làm suy yếu ý chí của các cá nhân Hoa Kỳ trong việc hỗ trợ đầy đủ cho các chương trình, ví dụ: “những cuộc họp, loan tin dối trá” của quân đội VNCH và những tin đồn hăm d ọa nguy hiểm về thể chất đối với các gia đình Mỹ và các nhân viên khác.

d. Tái tuyên truyền Chính phủ VNCH theo cách để có được sự hỗ trợ của nước ngoài cho chương trình kinh tế xã hội của mình.

C. Quốc hội, báo chícông chúng:

21. Hiện tại sẽ không có tuyên bố công khai nào được đưa ra ở đây.

22. Tại cuộc họp báo tiếp theo của Tổng thống Kennedy, ông dự kiến sẽ lặp lại tuyên bố cơ bản của mình rằng điều gì thúc đẩy nỗ lực chiến tranh mà chúng ta ủng hộ và điều gì cản trở nỗ lực chiến tranh mà chúng ta phản đối. Nếu được hỏi về những hành động mà Hoa Kỳ có thể thực hiện, Tổng Thống sẽ chỉ nói rằng các chương trình của Hoa Kỳ đang được xem xét để đảm bảo tính nhất quán với chính sách này.(6)

23. Những phản hồi tương tự sẽ được đưa ra nếu thông tin về bất kỳ hành động nào của Hoa Kỳ dẫn đến các cuộc điều tra chi tiết. Nếu các yêu cầu chi tiết xác định chính xác các hành động cụ thể được thực hiện, chúng sẽ được giải quyết như được nêu trong từng đoạn của A. ở trên.

24. Vào thứ Ba và thứ Tư (7) trong các cuộc họp với các ủy ban của Quốc hội trong phiên điều hành, Rusk, McNamara và Bell sẽ nói theo đường lối tương tự. Họ sẽ giải thích mối quan tâm ba phương diện của chúng ta như đã nêu trong đoạn 5 ở trên, nhưng họ sẽ tránh bất kỳ danh sách nào về các hành động mong muốn có thể được hiểu là một gói yêu cầu của Hoa Kỳ. Chúng tôi tin rằng điều quan trọng là không để công chúngấn tượng gì về gói trừng phạt [Diệm] và gói yêu cầu. Chúng ta đang tìm kiếm những cải tiến cần thiết nhưng có giới hạn từ một chính phủ rất ngoan cốchúng ta không muốn khuyến khích cảm giác lạc quan hoặc chiến thắng phi lý từ những người mong muốn tình hình này dễ dàng hơn hiện tại. Đặc biệt, chúng ta muốn báo chí coi chúng ta là người không hoạt động hơn là tung hô quan điểm “các biện pháp trừng phạt lớn” và “các yêu cầu sâu rộng”. (Bạn nên làm theo hướng dẫn tương tự trong phần tóm tắt Zablocki Codel.)(8)

D. Phối hợp ở Sài Gòn:

25. Các bức điện riêng của Harkins và Brent sẽ trình bày chi tiết các lĩnh vực của họ trong các hướng dẫn này.(9) Tất nhiên, bạn nên điều phối mọi hành động của đại diện nhóm những người Hoa Kỳ làm việc ở VN. Đề nghị bạn chuyển điện văn này cho riêng họ.

Rusk

(Bộ Trưởng Ngoại Giao Hoa Kỳ)

GHI CHÚ:

(1) Nguồn: Bộ Ngoại giao, Hồ sơ Trung ương, POL 15 S viet. Bí mật hàng đầu; Bản thảo điện văn này được viết ngay lập tức bởi Roger Hilsman (Phụ tá Ngoại Trưởng về Viễn Đông) với sự cho phép của Averell Harriman (Thứ Trưởng Ngoại Giao Đặc Trách Chính Trị) và McGeorge Bundy (Phụ tá Tổng Thống về An ninh Quốc gia). Bản nháp được duyệt bởi Dean Rusk (Ngoại Trưởng) và McNamara (Bộ Trưởng Quốc Phòng). Về việc soạn thảo điên văn này, xem Tài liệu 179. Lặp lại tới CINCPAC cho POLAD dành riêng cho Đô đốc Harry Felt.

(2) Câu cuối cùng trong đoạn 5 không có trong Báo cáo Dự thảo gửi NSC (Hội Đồng An Ninh Quốc Gia) ngày 4 tháng 10 cũng như công văn đính kèm. Việc đưa nó vào bác bỏ mối quan ngại của Tổng thống Kennedy như đã bày tỏ tại cuộc họp lúc 9:30 sáng ngày 5 tháng 10; xem Văn bản 179. Những thay đổi được ghi ở chú thích cuối trang 3-6 dưới đây cũng phản ánh mối quan ngại của Tổng thống.

(3) Câu cuối cùng trong đoạn 8 không có trong Dự thảo Báo cáo gửi NSC cũng như dự thảo điện văn.

(4) Hai câu cuối cùng trong đoạn 9 thay thế câu sau trong Dự thảo Báo cáo gửi NSC và dự thảo điện văn: “Đồng thời MACV phải đảm nhận mối quan hệ tác chiến với lực lượng Do thám biên giới và trinh sát miền núi [ít hơn 1 dòng không được giải mật] chỉ huy bởi Đại tá Lê Quang Tung.”

(5) Hai câu cuối cùng của đoạn 15 không có trong Dự thảo Báo cáo gửi NSC cũng như dự thảo điện tín.

(6) Dự thảo điện tín 534 gửi Sài Gòn đã mở rộng tuyên bố của Tổng thống Kennedy: “Theo chính sách này, Bộ trưởng McNamara và Tướng Taylor đã khuyến nghị xem xét lại một số chương trình; và rằng, theo khuyến nghị bổ sung của bạn [Đại sứ Lodge], một số ít chương trình đã được hoãn lại để cho phép xem xét nhằm xác định tính thống nhất của chúng với chính sách mà Tổng thống Kennedy đã đưa ra. Tổng thống sẽ nói rằng tất cả các chương trình khác đang được tiếp tục, phù hợp với chính sách của Hoa Kỳ là hỗ trợ nỗ lực chiến tranh chống lại sự xâm lược của Cộng sản.”

Dự thảo tiếp tục:

“Trong khi chờ đợi, bạn [Lodge] sẽ thông báo cho Chính phủ VNCH thông qua các kênh thích hợp, như đã nêu trong phần liên quan đến các hành động ở trên, về các bước mà Hoa Kỳ đang thực hiện.”

“Nếu, do hành động của bạn [Lodge], mà Chính phủ VNCH hoặc báo chí đưa ra các câu hỏi về các chương trình đang được xem xét, các câu trả lời sẽ nêu rõ rằng một số chương trình nhất định đã được hoãn lại, theo khuyến nghị của bạn, để cho phép xem xét lại nhằm đảm bảo tính nhất quán với chính sách mà Tổng thống Kennedy đã ban hành. ủng hộ những gì thúc đẩy nỗ lực chiến tranh và chống lại những gì cản trở cuộc chiến; và rằng phần lớn các chương trình, rõ ràngnỗ lực thúc đẩy chiến tranh, đang được tiếp tục.

“Tại một thời điểm nào đó, sau khi bạn [Lodge] đã thông báo thích đáng cho Chính phủ VNCH, và sau khi Tổng thống Kennedy đã đưa ra những tuyên bố được mô tả ở trên, những câu hỏi liên quan đến lực lượng của Đại tá Lê Quang Tung phải được đưa ra với tuyên bố rằng, theo chính sách của mình, Hoa Kỳ đã chấm dứt hỗ trợ cho một số đơn vị quân đội mà không góp phần vào việc theo đuổi chiến tranh.”

(7) Ngày 8-9 tháng 10.

(8) Dân Biểu Clement J. Zablocki chủ trì một phái đoàn nghiên cứu đặc biệt tới Đông Nam Á, gồm các thành viên của Ủy ban Đối ngoại Hạ viện, đã tới Lào, Malaysia và Việt Nam, từ ngày 3 đến ngày 19 tháng 10. Cùng tham gia phái đoàn khảo sát còn có các Dân Biểu Harris B. McDowell, Jr., Ronald Brooks Cameron, William T Murphy, William S. Broomfield, I Irving Whalley, Vernon W. Thomson và Peter H.B. Frelinghuysen. Xem Văn bản 222.

(9) Bộ Tham mưu Liên quân đã gửi cho Tướng Harkins và Đô Đốc Felt những hướng dẫn này trong JCS 2792, ngày 5 tháng 10. Bức điện về cơ bản giống với ba đoạn đánh số đầu tiên của phần B của Báo cáo Taylor-McNamara, Tài liệu 167. (Bộ Ngoại giao, Central Files, POL 26 S viet)

Các hướng dẫn dành cho Brent có trong Aidto 915 (Điện văn của USAID số 915), ngày 5 tháng 10 và về cơ bản là sự nhắc lại các hành động và chiến thuật liên quan đến MD. (Ibid., AID (US) S viet)

  .

Kho sử liệu PHẬT GIÁO VIỆT NAM 1963 - SONG NGỮ:

https://thuvienhoasen.org/a39405/phat-giao-viet-nam-1963-song-ngu

Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Tạo bài viết
Hiện tượng của thầy Thích Pháp Hòa là hợp với logic của cuộc sống bất cứ thời nào. Bên cạnh ma quỷ luôn có thánh thần, bên cạnh ác tăng luôn có những cao tăng kềm chế. Nếu kẻ lợi dụng mảnh áo cà sa để hướng dẫn Phật tử vào chốn u minh nhằm bóc lột tiền tài, công sức của họ, bằng cúng dường bằng tà thuyết phải cúng Phật mới được siêu sinh thì thầy Pháp Hòa mở ra từng pháp thoại có khả năng giác ngộ người nghe thầy thuyết giảng. Thầy khẳng định những điều đơn giản nhưng hiếm người hiểu rõ, đó là: “Phật Giáo là một triết lý, một lối sống để tìm đến sự an lạc trong tâm hồn, không phải là một tôn giáo vì Phật không phải là đấng toàn năng để có thể ban phước lộc cho người này hay trừng phạt người kia.”
Hãy cẩn trọng với giọng nói, video và hình ảnh làm từ trí tuệ nhân tạo AI: một số người hoặc đùa giỡn, hoặc ác ý đã làm ra một số sản phẩm tạo hình giả mạo liên hệ tới các tu sĩ Phật giáo. Những chuyện này đã được nhiều báo Thái Lan và Cam Bốt loan tin. Trong khi chính phủ Thái Lan xem các hình ảnh giả mạo tu sĩ là bất kính, cần phải ngăn chận ngay từ mạng xã hội, nhiều nước khác, như tại Hoa Kỳ, chuyện này không được chính phủ can thiệp, vì xem như chỉ là chuyện đùa giỡn của một số người ưa giỡn. Bởi vì rất nhiều người trong chúng ta không phải là chuyên gia về trí tuệ nhân tạo để phân biệt hình giả và hình thật, nên thái độ phán đoán cần được giữ cho dè dặt, cẩn trọng.
Bài viết này chỉ là những suy nghĩ rời. Nói theo ngôn ngữ thường dùng là viết theo thể văn tản mạn. Nghĩa là, không phải sắp xếp, lý luận theo một hệ thống. Bài viết khởi lên từ cuộc nói chuyện rời trong khi ngồi trên xe của nhạc sĩ Tâm Nhuận Phúc Doãn Quốc Hưng từ Quận Cam tới tham dự một Phật sự tại Riverside, California.