AN SĨ TOÀN THƯ
KHUYÊN NGƯỜI NIỆM PHẬT
CẦU SINH TỊNH ĐỘ
Nguyên tác: Tây Quy Trực Chỉ
Chu An Sỹ - Nguyễn Minh Tiến dịch và chú giải
Nhà xuất bản Tôn Giáo 2016
Chuyện vãng sinh của những người xấu ác biết sám hối
Trương Thiện Hòa
Trương Thiện Hòa sống vào đời Đường, làm nghề mổ trâu để sống. Khi lâm chung nhìn thấy cả đàn trâu biết nói tiếng người, theo đòi mạng. Thiện Hòa kinh sợ quá, gọi vợ bảo: “Mau mau thỉnh tăng đến sám hối cho tôi.”
Vị tăng được thỉnh đến dạy Trương Thiện Hòa rằng: “Quán kinh có nói: Người lâm chung nhìn thấy tướng xấu ác, nếu chí tâm niệm Phật liền được vãng sinh.” Thiện Hòa nói: “Địa ngục đến gấp lắm rồi, không có thì giờ lấy lư hương đâu.” Liền dùng tay phải cầm lửa, tay trái niêm hương, quay mặt về phía hướng tây chí thiết niệm Phật. Niệm chưa được mười tiếng, bỗng tự nói: “Phật đến đón tôi.” Nói xong thì qua đời.
Oánh Kha
Oánh Kha sinh vào đời Tống, tuy đã xuất gia nhưng lại không kiêng rượu thịt. Tự nghĩ lại rằng, mình đã là một vị tăng mà làm việc hư hỏng xấu ác như vậy, tương lai phải chịu đọa lạc, biết làm sao? Nhờ người sống chung mang đến cho quyển Vãng sinh truyện để đọc. Đọc qua mỗi truyện đều thấy xúc động trong lòng, sau đó liền ngồi quay mặt về hướng Tây, chuyên tâm niệm Phật, bỏ cả ăn uống.
Trải qua ba ngày, trong mộng thấy Phật bảo rằng: “Con vẫn còn sống được mười năm nữa, hãy tự nỗ lực.” Oánh Kha bạch Phật rằng: “Cõi Diêm-phù-đề đầy dẫy sự xấu ác, dễ mất chánh niệm, con nguyện được sinh về Cực Lạc sớm hơn, phụng sự chúng thánh.” Đức Phật dạy: “Nếu vậy thì sau ba ngày ta sẽ đón con.”
Đến ngày, Oánh Kha thỉnh đại chúng tụng kinh A-di-đà, lát sau nói: “Phật và đại chúng đều đã đến.” Nói rồi an nhiên mà tịch.
Trọng Minh
Trọng Minh sống vào đời Tống, tu nơi chùa Báo Ân ở Sơn Âm, không nghiêm giữ được giới hạnh.
Một hôm, Trọng Minh mắc bệnh, nói với người bạn đồng tu là Đạo Ninh rằng: “Tâm thức tôi hết sức tán loạn, biết dùng cách gì đối trị?” Đạo Ninh khuyên chú tâm niệm Phật theo hơi thở. Trọng Minh nghe theo lời, chí tâm niệm Phật.
Qua được bảy ngày, Trọng Minh
kiệt sức.
Đạo Ninh lại dạy phép
quán tưởng hình tượng Phật ngay
trước mắt mình. Trọng
Minh quán tưởng được hồi lâu, bỗng nhìn thấy hai vị
Bồ Tát,
tiếp theo lại thấy Phật, rồi nhắm mắt qua đời.
Lời bàn
Kẻ xấu ác mà được
vãng sinh, đó là nhờ có
tâm niệm Phật
dũng mãnh gấp trăm lần
bình thường, cho nên mới có thể
thành tựu trong mười niệm.
Nếu không được vậy, chỉ cần một chút buông lơi
chậm trễ, ắt phải sẩy chân rơi vào
ba đường ác.
Chuyện
vãng sinh của loài vật
Rồng
vãng sinh Kinh
Bồ Tát xử thai chép rằng: “Có một con rồng nói với
chim kim sí rằng: ‘Ta từ khi thọ sinh làm thân rồng, chưa từng giết hại,
quấy nhiễu các loài sống trong nước. Sau khi ta
mạng chung, sẽ sinh về cõi
Cực Lạc của
đức Phật A-di-đà.’”
Chim vẹt
vãng sinh Vào đời Đường,
trong khoảng niên hiệu Trinh Nguyên, nhà họ Bùi ở Hà Đông có nuôi một con chim vẹt, dạy
cho biết nói,
thường niệm Phật, quá
giờ ngọ không chịu ăn. Khi
lâm chung, chim
niệm Phật đủ mười niệm thì tắt hơi. Lúc
hỏa thiêu tìm thấy hơn chục viên xá-lợi, ánh sáng
rực rỡ chói mắt.
Đại sư Tuệ Quán liền xây tháp cho chim, Doãn Vi Cao ở kinh thành viết bài bia ký.
Chim sáo
vãng sinhVào đời Tống, Quán Công nơi chùa Chánh Đẳng ở Hoàng Nham nuôi một con chim sáo, dạy nói được tiếng người. Chim
thường niệm Phật không thôi.
Một hôm, chim đứng chết trong lồng. Quán Công đào huyệt
mai táng. Không lâu sau, từ đầu lưỡi chim mọc lên một đóa
hoa sen màu đỏ tía.
Đàm Châu cũng có người nuôi một con sáo, biết nói,
thường niệm Phật. Sau khi sáo chết, người ấy cũng đóng quan tài
mai táng như người. Bỗng thấy nơi mộ phần mọc lên một đóa
hoa sen, tìm xuống tận gốc thì thấy
hoa sen ấy mọc ra từ miệng chim.
Đại sư Liên Trì nói rằng: “Chim vẹt, chim sáo, người dạy
cho biết niệm Phật cũng là chuyện thường tình. Sao ngày nay không thấy chim
vãng sinh nữa? Than ôi, cũng giống như người đời, cùng được
nghe lời dạy
niệm Phật, nhưng có người niệm với
tâm thành tín, có người niệm với tâm dể duôi,
xem thường. Vì thế nên người
niệm Phật thì nhiều, người
vãng sinh rất ít. Đối với chim vẹt, chim sáo, nào có khác gì đâu?”