Thích
Thiện Siêu
CƯƠNG YẾU GIỚI LUẬT
Nhà Xuất Bản Tôn Giáo - 2002
THỌ GIỚI LÀ LÀM CHO PHẬT
PHÁP
MIÊN TRƯỜNG
GIỮA THẾ GIAN
Các vị giới tử,
Hôm nay các vị đến
đây để lãnh thọ giới pháp của Phật. Đó là một việc làm có ý nghĩa rất quan
trọng. Nhờ sự thọ giới mà chúng ta trở thành một Phật tử chân chính, lợi mình,
lợi người, lợi tất cả chúng sinh và làm cho Phật pháp miên trường giữa thế
gian. Vì lẽ đó quý vị nên lắng hết tâm thành để lãnh thọ những lời Phật dạy qua
sự giáo giới của chư Tăng.
Ngày nay Phật tử
đến với giáo pháp của Phật là cốt tìm một phương pháp giải thoát an lạc; cũng
như ngày xưa Phật còn tại thế, các vị cư sĩ cũng đi đến với Ngài để cầu mong sự
chỉ giáo nơi Ngài, hầu đem lại cho họ một cuộc sống hạnh phúc an vui. Kinh Tăng
chi bộ III.A ghi lại rằng: Một hôm, một cư sĩ tại gia đệ tử tên là Dighajanu
(đầu gối dài) đi đến Thế Tôn, đảnh lễ và bạch rằng: “Bạch đức Thế Tôn, chúng
con là những người gia chủ, còn hưởng thọ các dục, sống hệ phược với vợ con,
dùng các thứ hương hoa, phấn sáp, thọ lãnh vàng bạc. Bạch Thế Tôn, xin Thế Tôn
hãy thuyết pháp cho những người như chúng con; thuyết thế nào để những pháp ấy
đem đến cho chúng con hạnh phúc an lạc ngay trong hiện tại và hạnh phúc an lạc
trong tương lai”.
Ngày nay, các Phật
tử tại gia đến đây, dù không nói rõ trong tâm tư, nhưng có lẽ cũng ôm ấp một
hoài bão tương tự, ấy là làm thế nào để với tư cách một tại gia cư sĩ còn thọ
hưởng dục lạc, có được một đời sống hạnh phúc an lạc ngay trong hiện tại và cả
về tương lai.
Mặc dù vị thương
gia này sống với dục lạc thế gian, song ông nhận thấy những tài sản vật chất
chỉ giúp cho ông sống chứ không giúp cho ông an lạc. Ở giữa quyến thuộc vợ con
đầy đủ, danh vọng tràn trề, tài sản sung túc, nhưng nếu tâm tư còn trĩu nặng âu
lo, sợ hãi, tham lam, thù hận, thèm khát, thì dĩ nhiên sự sống đó chưa phải là
sự sống an lạc. Cầu mong Phật ban cho một phương pháp đem lại cho ông hạnh phúc
lâu dài, ông cư sĩ ấy còn nhấn mạnh, trong khi vẫn thụ hưởng dục lạc, chứ không
phải cạo tóc xuất gia sống đời sống thoát tục như những vị Tỳ-kheo. Đó là một
lời hỏi rất chân thành, tha thiết đồng thời cũng là một viên đá thử vàng. Đạo
Phật dù cao siêu vi diệu thật, nhưng có ích lợi gì cho cái tuyệt đại đa số
người còn lăn lóc trong thế gian hay không? Hay muốn theo Phật thì phải ly gia
cát ái? Câu trả lời của Phật sau đây cho chúng ta thấy rằng, đức Phật đặc biệt
chú trọng đến đời sống của tại gia cư sĩ biết là dường nào.
Phật dạy người ấy
rằng: “Này cư sĩ, có bốn pháp này đưa đến hạnh phúc hiện tại, an lạc hiện tại
cho thiện nam tử. Thế nào là bốn? Đó là 1. Đầy đủ sự tháo vát; 2. Đầy đủ sự
phòng hộ; 3. Làm bạn với thiện; 4. Sống thăng bằng điều hòa.
1. Thế nào là đầy
đủ sự tháo vát? Đầy đủ sự tháo vát nghĩa là, tại gia cư sĩ dù làm nghề nghiệp
gì cũng cần phải tinh xảo, siêng năng không biết mệt mỏi; biết suy tư, hiểu
phương tiện, vừa đủ để tự làm và điều khiển người khác làm.
2. Thế nào là đầy
đủ sự phòng hộ. Đầy đủ sự phòng hộ nghĩa là những tài sản đã do tháo vác siêng
năng mà thu hoạch được, do mồ hôi đổ ra đúng pháp kiếm được phải khéo gìn giữ
phòng hộ, để cho khỏi bị vua mang đi, bị trộm cướp mang đi, bị lửa đốt, bị nước
trôi, bị con hư hỏng phá tan. Đây là những lời dạy rất thiết thực. Vì hàng tại
gia không như xuất gia khất thực để sống, mà còn phải có nhiều bổn phận đối với
cha mẹ, vợ con quyến thuộc, cho nên cần phải có một nghề nghiệp chính đáng để
làm ra của cải. Muốn thế, cần phải siêng năng, tinh xảo trong công việc, nghề
nghiệp của mình. Nếu không siêng năng tháo vác thì đã bị lôi cuốn vào những
việc bất chính để kiếm tiền. Một khi mạng sống không chính đáng như vậy, của
cải làm được do nghề nghiệp bất lương sẽ bị vua chúa tịch thâu. Vậy, cách giữ
gìn cửa cải khỏi bị vua mang đi là phải có nghề nghiệp chính đáng. Nhưng tài
sản đã do mồ hôi kiếm được một cách khó khăn như thế cần phải đề phòng các tai
nạn nước, lửa, trộm và nhất là con hư phá tán. Đây là lời dạy rất thiết thực.
Có nhiều nhà giàu có, vì quá thương con mà để chúng xài phí của cải không tiếc
vào những cuộc cờ bạc rượu chè say sưa, như vậy là dung dưỡng những kẻ bất
lương phá của, hại cho gia đình, xã hội và quốc gia. Vì khi nó đã phá của cha
mẹ hết rồi sẽ đi phá làng xóm láng giềng, hại cả mọi người. Bởi thế, Phật dạy
có tiền cần phải phòng hộ, đừng để lọt vào tay những đứa con hư hỏng. Nghĩa là
ngoài việc làm giàu, cần nên giáo dục con cái cho cẩn thận nữa.
3. Thế nào là làm
bạn với thiện? Làm bạn với thiện nghĩa là, tại nơi mình sống, làng hay thị
trấn, mà có những người gia chủ hay con trai gia chủ có giới đức, đầy đủ lòng
tin, bố thí, trí tuệ thì nên làm quen nói chuyện, thảo luận với họ. Từ những
người đầy đủ lòng tin, hãy học tập lòng tin; từ những người đầy đủ giới đức,
học tập giới đức; từ những người đầy đủ bố thí, học tập bố thí; từ những người
đầy đủ trí tuệ học tập trí tuệ. Đây là làm bạn với thiện. Hai lời dạy đầu là
dạy làm ra của cải vật chất và giữ gìn nó. Đến điều thứ ba này là dạy về pháp
tài đức, của cải, tinh thần, tâm linh để thế gian khỏi chê cười là nhà giàu có
của mà vô lương tâm. Vậy, người tại gia phải trau dồi Phật pháp để có những
ngôn ngữ, hành động, ý nghĩ phù hợp với giáo lý để trở thành một nhân cách cao
thượng.
4. Thế nào là sống
thăng bằng điều hòa? Sống thăng bằng điều hòa nghĩa là: Sau khi làm ra của cải,
cần phải chi dùng một cách thích ứng, nghĩa là không quá phung phí mà cũng
không quá bỏn xẻn. Nếu số xuất quá số nhập là người tiêu pha quá rộng rãi, thì
dễ bị phá sản và còn hỏng mất cả tâm tư. Ngược lại, quá bỏn xẻn, không dám tiêu
tiền thì trở thành nô lệ cho của cải. Người làm chủ của cải vật chất thì sống an
lạc, mà bị vật chất làm chủ thì đó là người nô lệ, khổ sở. Làm chủ vật chất là
cần phải tiêu dùng thì cứ tiêu dùng, không cần tiêu dùng thì giữ lại. Người bị
của cải làm chủ thì có tiền cứ giữ bo bo, tiêu dùng cho bản thân cũng không
dám, nói gì đến gia quyến, vợ con và bố thí cho người ngoài.
Như vậy, sống
thăng bằng có nghĩa là không phung phí cũng không hà tiện. Phật dạy đến bốn
nguyên tắc để sống điều hòa là, cần phải đóng bốn cửa ngõ cho tài sản khỏi đi
ra: một là đam mê sắc dục, hai là đam mê rượu chè, ba là đam mê cờ bạc, và bốn
là giao du kẻ ác. Nếu đóng bốn cửa ấy lại thì tài sản không bị thất thoát vô
ích, gia chủ sẽ được sống hạnh phúc, an lạc.
Khi Phật dạy làm
bạn với thiện để trau dồi lòng tin, giới đức, bố thí và trí tuệ, chính là bốn
điều để sống an lạc trong tương lai. Phật tử quy y Tam Bảo là thực hiện đầy đủ
lòng tin. Hôm nay, quý Phật tử đến thọ giới chính là để thực hiện điều thứ hai:
đầy đủ giới đức. Là Phật tử mà không giữ gìn giới hạnh, hành động tà vạy, không
xứng đáng lời dạy của đức Thế Tôn, thì dù có xưng là Phật tử cũng không phải là
Phật tử. Cho nên có đầy giới đức mới xứng đáng là con Phật.
Vui theo tham
dục, vui là khổ,
Khổ để tu hành,
khổ hóa vui.
(Khai đạo Giới tử thọ Thập thiện giới và Bồ-tát tại gia, chùa Già lam, 10-1982, PL.2526)
WP: Mỹ Hồ