Trong cuộc sống không phải ai cũng có cuộc gặp luôn thuận lợi hay cũng không phải ai cũng gặp hoài phiền não. Phiền nãotự tâm sinh ắt tự tâm diệt, vật chất chỉ bổ trợ cho cuộc sống, nó có khi chỉ giúp cho một phần giảm phiền não nhưng không cắt dứt được não phiền. Ví như đang buồn thì đi du lịch hay đến các khu vui chơi nhưng cũng chỉ lấy niềm vui tạm bợ khác vùi đắp lên nỗi phiền trong lòng, có khi tạm quên tạm lắng lòng nhưng khi gặp duyên hay qua cuộc vui lại nỗi lòng trỗi dậy thì làm sao cắt đứt, lại tìm niềm vui khác thế vào hay che lại. Cứ vậy phiền não gốc rể vẫn còn mà chỉ hạ nhánh chặt cành thì làm sau dứt gốc rể cho khỏi mộc lại phiền não.
Phiền não là sự bất như ý tới khi tâm mong muốn mà không được thỏa mãn, không được đáp ứng hay không như mong cầu hay dự định hay dự tính. Khi không thỏa mãn thì tâm lýtiêu cựcsinh khởi làm cho hành vi không đúng pháp không hợp đạo, từ đó mà gây nên nghiệp phải chịu nỗi khổ của trầm luân trong dòng sinh tử luân hồi của nghiệp thức.
Vậy biết được gốc rể phiền nãotừ tâm sinh thì ngay nơi tâm mà hành đạo, ngay nơi tâm mà trực kiến đạo, ngay nơi tâm mà chánh trực đạo, ngay nơi tâm mà ngay thẳng đạo thì mới gần được đạo, ngay nơi tâm mà tịnh là trở về gốc đạo. Đạo từ tâm mà sinh, chân tâm là đạo, khi chánh tâm thì tham sân si không hiện, khi trực tâm thì phiền não không có đất mộc lên, khi tịnh tâm thì đạo liền hiện, đạo là con đường quy về tâm, tâm ngay thẳng không nhiễm ô, tâm thanh tịnh không động loạn, tâm an ổn không khởi chấp, tâm giải thoát không bị ràng buộc.
Mọi sự mọi việc đều có nhân duyên của nó, nếu có cưỡng cầu mà cũng không thay đổi được gì thì chi bằng không nên cưỡng cầu mà làm khổ tâm trí. Nhân quả hiện đời thuận lợi hay không thuận lợi cũng có từng giai đoạn, vận hạn có khác nhau, khi nghiệp tới thì trả nghiệp thì không thuận không may mắn. Khi quả phước tới thì mọi sự mọi việc đều có thuận lợi. Hành thiện tích phước, tịnh tâm tịnh niệm, đối với các pháp trần thấy nhưng không phân biệt, biết nhưng không động tâm, hiểu nhưng không bám chấp, một lòng chánh tâm ngang thẳng thì đường đạo mới sáng tỏ.
Cuộc đờivô thường thì hiện hữu cái ta cũng vô thường, do duyên hợp mà có, hết duyên lại tan, nhưng khi đang duyên tụ thì dùng duyên làm phương tiện mà tu tập, tiến tuthần thứclinh căntiến hóa trong vũ trụ, hòa nhập vào pháp giới tâm an. Thời gian không chờ đợi, vì thiếu gì người mất trẻ, thời gian không thỏa hiệp vì thiếu gì sự trở ngại hay gian nan, thời gian là vô tình vì nó không có châm chước hay cho cơ hội làm lại thêm lần nữa nếu sự xảy ra có nghiêm trọng hay mất mát.
Vậy tu đạo là tu trong tâm, hành đạo ngay phút giây hiện tại. Chỉ trực tâmkiến tánh, tâm thanh tịnh, tâm an thì đạo sáng. Hãy lấy phiền não làm thầy, lấy sự bất như ý để tôi luyện thân tâm rền luyện tâm trí, để từ đó mới mong tiến tu về con đườnggiải thoát, con đường hòa nhập vào sự tiến hóa của vũ trụpháp giới hay nhập vào niết bàngiải thoát của tự tâm.
Tu là sửa đổi, sửa đổihành vi không đúng không hợp đạo mà thành cho hợp đạo đúng pháp, tu là làm lành lánh dữ, tu là thanh tịnh tâm, hành thiện thân, bồi dưỡng cái tâm, rèn luyện cái trí cho hợp chánh đạo, hãy tu nhanh kẻo trễ, vì thời gian là không chờ đợi, trần gian chỉ là cõi tạm, hà cớ gì phải cứ chìm đắm vào mộng tưởng của thế gian mà che lấpbản tâmthanh tịnh. An vui là trong phút hiện tại, hạnh phúc là sự đơn sơ trong tâm hồnthanh tịnh.
Được tin không vui, Ni sư Thích Nữ Hạnh Đoan đang lâm trọng bệnh ở giây phút cuối đời. Ni sư đã có công dịch thuật nhiều sách Phật học, đặc biệt là bộ sách 7 tập Báo Ứng Hiện Đời khuyên người tin sâu nhân quả hướng về Phật Pháp và ước nguyện cuối đời là muốn độ hết chúng sinh thoát khổ. Thư Viện Hoa Sen đã chuyển tải thông điệp của Ni sư qua việc phổ biến các sách của Ni sư và nay xin được long trọng bố cáo đến toàn thể quý độc giả bài viết cuối cùng của Ni Sư. Ước mong quý độc giả đồng cùng với các thành viên ban biên tập Thư Viện Ha Sen dành chút giây hướng về Ni sư và cầu nguyện cho Ni sư thân tâm được an lạc khi chưa thuận thế vô thường và khi thuận thế vô thường thanh thản về cõi Tây Phương Cực Lạc tiếp tục tu hành rồi trở lại cõi Ta Bà cứu độ chúng sinh.
Gần đây trên các báo chí Hoa Kỳ và trên cộng đồng mạng có đề cập đến nhiều về từ ngữ WOKE và có nhiều độc giả hỏi về ý nghĩa của từ này. Chúng tôi cũng không biết rõ về ý nghĩa và xuất xứ của từ này, nên có cuộc trò chuyện với AI (trí thông minh nhân tạo) như sau:
Theo Biên niên sử Urangkhathat (Phrathat Phanom), bảo tháp cất giữ 9 xá lợi xương bàn chân của Đức Phật. Khách du lịch đã tụ tập trên lối đi dạo ven sông ở Nong Khai để xem bảo tháp trong khi những người khác đi thuyền để quan sát cận cảnh. Mực nước sông rút dần cho thấy cấu trúc cổ xưa đang bị xói mòn do dòng chảy của sông Mekong, đang bào mòn lớp đá bên ngoài của tháp.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.