CHÁNH KIẾN
Thích Viên Thành
Đời hạnh phúc khi không còn phân biệt
Với lục căn không đắm nhiễm lục trần (1)
Sống buông thư an lạc mãi trào dâng
Không dính mắc là cuộc đời giải thoát
Có chánh kiến trở thành người lưu loát
Hiểu và thương đúng tâm nguyện độ đời
Không từ bi hành thiện chỉ vui chơi
Thiếu hiểu biết sẽ mê lầm muôn kiếp
Phật ra đời đã truyền trao thông điệp (2)
Đời “khổ” “không” “vô ngã” lẫn “vô thường”
Mãi đắm mê sẽ lắm nỗi nhiễu nhương
Đọa lạc suốt trong trần gian mộng ảo
Ngũ dục lạc (3) giết ta không gươm giáo
Chúng kéo lôi bao kẻ xuống ngục tù
Không quay đầu là khổ lụy thiên thu
Theo hơi thở để trở về chánh niệm
Quán chiếu tâm tự hành trì thúc liễm
Cho “cái ta” tu đến chỗ triệt tiêu
Bao nghiệp lực phải chuyển hóa thật nhiều
Thông Tứ Đế là điều ta tu tập
Bao hình tướng (4) dù dựng xây tấp nập
Cũng chỉ là những hư vọng mà thôi
Niệm tưởng khởi dù một chiếc “ghế ngồi” (5)
Vẫn có thể đưa ta vào đọa lạc
Trong vô minh không rỏ rành thiện ác
Lắm dại khờ khi nhận giặc làm con (6)
Bao ái dục làm chí nguyện hao mòn
Nhiều chấp thủ nên phải đành khổ lụy
Danh với lợi được trần gian cổ súy
Nhưng người tu phải xa lánh, tịnh tâm
Sống an nhiên thanh thản hết mê lầm
Bình thế giới khi Tâm bình là đạo (7)
Được làm người ở nhà hay dưỡng lão !
Khi biết tu đều an lạc như nhau
Nhìn thấu rồi buông xả đấy công đầu
Tỏ chánh kiến thông toàn Bát chánh đạo !!!
An Lạc thất, Nam Úc, những ngày tịnh dưỡng - 2015
Thích Viên Thành
Ghi chú:
(1) Lục căn: Sáu căn: Mắt, tai. mũi. lưỡi, thân, ý
Lục trần: Sáu trần: Sắc, thanh, hương, vị, xúc, pháp
(2) Khi Phật vừa Đản sinh, Ngài đi trên bảy hoa sen, một tay đưa lên trời, một tay chỉ xuống đất, tuyên bố câu:
"Thiên thượng, thiên hạ, duy ngã độc tôn” nghĩa là: trên trời, dưới trời, chỉ có “cái ta” là trên hết, quyết định tất cả. Cho nên “vô ngã” là niết bàn.
(3) Ngũ dục: Tài, sắc, danh, thực, thùy (tiền tài, sắc dục, danh vọng, ăn uống, ngủ nghỉ)
(4) Trong kinh Kim Cang Phật có dạy: “Phàm sở hữu tướng, giai thị hư vọng” (phàm cái gì có hình tướng, đều là vô thường, giả tạm)
(5) Trong “Từ Bi Thủy Sám Pháp” có ghi sự tích của Ngài Ngộ Đạt Pháp Sư, dù nhiều đời tu hành chân chính, đã ngộ đạo, làm đến chức Quốc Sư, nhưng chỉ một “vọng niệm, kiêu mạn, ham thích” “chiếc ghế bằng trầm hương của Vua ban” khởi lên, liền bị quả báo, phải chịu đau nhức khổ sở vô cùng, bởi một “Mụt ghẻ mặt người” hiện lên đòi mạng, nếu không có tu tạo công đức nhiều đời và lo sám hối thì khó mà thoát khỏi vòng oan trái.
(6) Nhận ngoại cảnh, thân giả tạm, lục dục, thất tình những thứ luân hồi, sinh diệt nầy làm con, nên phải khổ, lụy suốt đời.
Lục dục ( 六欲 ) gồm:
1. Sắc dục: ham muốn nhìn thấy sắc đẹp. Ham sắc dục khô xác hình
2. Thinh dục: ham muốn nghe âm thanh êm tai. Muốn toàn những thứ âm thinh rợn người
3. Hương dục: ham muốn ngữi mùi thơm dễ chịu. Mùi hương ham ngữi xức thoa
4. Vị dục: ham muốn món ăn ngon miệng. Ăn ngon vị uống miệng ta tội cùng
5. Xúc dục: ham muốn xác thân sung sướng. Xác thân ham muốn sướng sung
6. Pháp dục: ham muốn ý nghĩ được thỏa mãn, Ý thời thỏa mãn tận cùng đắm mê
Thất tình ( 七情 ) : Hỷ, Nộ, Ái, Ố, Ai, Lạc, Dục.
(mừng, giận, thương, ghét, buồn, vui, muốn)