HỒI KINH
Mái rêu thềm cổ Phật già
Đón chân du tử xa nhà ghé thăm
Chuông rè dè dặt tiếng ngân
Hồi kinh mới lạ, an tâm quay về.
CHỪA
Chừa chút đất để mầm lên
Chừa sân giải nghiệp mong triền phược tan
Chừa ô cửa ngắm lá vàng
Chừa rêu ẩm mái dán trang thơ thiền.
CON TIM
Triêu dương rộn rã tiếng gà
Đàn chim rít rít mái nhà rêu phong
Yêu từ bóng tối sáng trong
Con tim có mắt nhớ mong bóng hình.
MỚI VÀ CŨ
Mây trôi trên mái đầu già
Dưới chân nước chảy, mái nhà bám rêu
Bên thềm gạch cỗi cột xiêu
Lật trang sách cũ mà yêu cuộc đời.
KHỜ
Khờ nương dưới mái rêu nghèo
Khờ luôn biết đủ, khờ yêu lu bù
Khờ mò mẫm đọc kinh thư
Khờ không tự nhốt ngục tù chiêm bao.
CHÙA HOANG
Thầy đi. Chùa vắng. Bụt buồn.
Nắng soi thềm lở. Gió luồn mái rêu.
Tôi về tha thiết gọi kêu
Bụt trong Tâm nhảy ra khều nghiệp duyên.
THỞ
Vườn hoa thở tiễn nắng tàn
Mái rêu thở tiếng khẽ khàng đón mưa
Còn tôi thõng thượt giữa trưa
VỀ NGUỒN
Oai linh cổ kính sắc màu
Mái rêu mảng lặng qua cầu nước trôi
Về nguồn đứng bóng thảnh thơi
Cỏ thơm hương thấm đá cười thiên thu.
TRANH
Phố xưa còn đó sắc màu
Mái rêu tường lở, bạc đầu giàn hoa
Bồi hồi vẽ bóng ngày qua
Nét tài nhân có nhạt nhòa trên khung?
NGỰA
Tung bờm hí lộng đường xa
Vó câu gõ độp mái già rêu rong
Thời gian in bóng ngựa lồng
Vụt đi hun hút chờ mong quay về.
ĐỎ LOÈ
Bình yên chim hót líu lo
Thi nhân cám cảnh buông thơ vô đề
Đất lành hồng hạc bay về
Nắng soi hoa nở đỏ lòe mái rêu.
TRÊU
Rêu xanh trêu mái ngói mòn
Lân sư câm nín trêu lòng bạc vôi
Tường già trêu nắng dòng trôi
Tâm Không Vĩnh Hữu
- Từ khóa :
- Tâm Không Vĩnh Hữu