Phần
01:
1. Người ngu ăn muối
2. Để dành sửa
3. Khoanh tay chịu đòn
4. Giả chết dối chống
5. Khát không uống nước
6. Giết con thành gánh
7. Nhận người làm anh
8. Trộm áo nhà vua
9. Kẻ ngốc khen cha
10. Phú ông cất lầu
Phần
06:
51. Người tớ gái
52. Trò vuigiả dối
53. Lão sư bị hành hạ
54. Đầu rắn và đuôi rắn
tranh cải
55. Cạo râu vua
56. Cái không có
57. Bị đạp rụng răng
58. Chia của
59. Xem làm bình
60. Thấy vàng dưới nước
Phần
02 :
11. Bà La Môn giết con
12. Quạt nước đường
13. Sự thậtchứng minh
14. Giết kẻ dẫn đường
15. Muốn con mau lớn
16. Tưới mía bằng nước
mía
17. Vì nhỏ mất lớn
18. Trên lầu mài dao
19. Ghi dấu trên thuyền
để tìm đồ rơi xuống bể
20. Trả thịt
Phần
07:
61. Tạo hình người
62. Ăn thịt gà
63. Chạy trốn
64. Quỷ trong nhà cũ
65. An bánh độc
66. Chết chìm
67. Đánh cuộc
68. Hại người thành hại
mình
69. Tổ truyền ăn mau
70. Nếm trái tần bà
Phần
03 :
21. Cầu con
22. Bán trầm hương
23. Trộm mền
24. Gieo mè
25. Nước và lửa
26. Bắt chước vua
27. Trị vết thương
28. Xẻo mũi
29. Đốt áo
30. Nuôi dê
Phần
08 :
71. Đui mắt
72. Sưng môi
73. Ngựa đen đuôi trắng
74. Mang bồn tắm
75. Giết lạc đà
76. Nông phu mơ tưởng
công chúa
77. Tìm sữa
78. Đi không về rồi
79. Gánh ghế cho vua
80. Uống thuốc nước rửa
ruột
Phần
04:
31. Mua lừa
32. Trôm vàng
33. Chặt cây tìm trái
34. Thâu ngắn đường đi
35. Thấy bóng trong
gương
36. Lầm móc con mắt
37. Giết trâu
38. Bảo nước đừng chảy
39. Sơn tường
40. Người sói đầu tìm
thuốc
Phần
09:
81. Không nên vu oan
cho người hiền đức
82. Gieo lúa
83. Khỉ bị đánh
84. Nguyệt thực
85. Đau mắt
86. Vì của giết con
87. Bọn cướp chia của
88. Khỉ mất đậu
89. Chuột vàng và rắn
độc
90. Lượm được tiền
Phần
05 :
41. Hai con quỷ tranh
vặt
42. Che da lạc đà
43. Mài đá
44. Ăn bánh
45. Giữ của
46. Ăn trộm trâu
47. Giả tiếng oan ương
48. Chó và cây
49. Vị tiên lầm lộn
50. Sửa lưng gù
Phần
10:
91. Người nghèo
92. Đứa nhỏ được đường
93. Bà già đánh cọp
94. Hiểu lầm
95. Hai con hạc
96. Giả mù
97. Cướp áo lông dê
98. Đứa nhỏ bắt rùa
Lời cuối quyển
Trước hết là giải thích lý do vì sao đi so sánh giữa hai người này. Câu trả lời là vì họ có lập trường đối lập với nhau và đều rất nổi tiếng. Một người là nhà khoa học nổi tiếng nhất của nhân loại có quan điểm duy thực (tin thế giới vật chất là có thật khách quan nằm ngoài ý thức). Một người là đại biểu có sức ảnh hưởng của Phật giáo tu theo hạnh đầu đà (khổ hạnh) không tin vật chất kể cả thân xác là tuyệt đối có thật (bản chất là tánh không) và thực hành tánh không bằng cách tu tập khổ hạnh, đối diện với khổ nhưng không cảm thấy khổ, chứng tỏ khổ cũng không có thật. Người giải ngộ phải hiểu rằng Tứ Diệu Đế (Khổ, Tập, Diệt, Đạo) chỉ là giáo lý bất liễu nghĩa. Bát Nhã Tâm Kinh đã nêu rõ :
Một hình chụp văn bản lan truyền qua mạng xã hội hôm 12 Tháng Tám được cho là thư thông báo rời bỏ Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam (giáo hội quốc doanh) của Thượng Tọa Thích Minh Đạo, trụ trì tu viện Minh Đạo ở thị xã Phú Mỹ, tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu.
Từ chuyện xuất hiện của sư Minh Tuệ, nếu Phật giáo và một số cá nhân tu sỹ không có những sai lầm do chủ quan thiếu khiêm tốn trong quyền lực, phát ngôn ỷ thị và hành chánh thiếu cẩn trọng, vô tình đẩy sự kiện sư Minh Tuệ lên cao trào trong khi quần chúng dành sự ngưỡng mộ một tu sỹ khổ hạnh không thuộc Giáo hội Phật giáo, và lại thêm một hình ảnh như chiếc bóng thứ hai của sư Minh Tuệ là sư Minh Đạo tiếp nối lòng tôn kính của người dân có đủ mọi thành phần sau khi sư Minh Tuệ bị khiển trách rồi ẩn tu.
Còn
Chân Quang không thọ cụ túc chính thức một giới đàn nào, bằng cấp ba, bằng Tiến sỹ còn giả thì điệp đàn thọ giới chả là gì đối với người thiếu minh bạch. Hiện nay Chân Quang có hai bản lý lịch khác nhau và Điệp đàn thọ giới cũng không giống nhau đã bị cộng đồng mạng phanh phui.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.