Bilingual. 111. From the Embassy in Vietnam. Lodge: They are absolutely sure of our aid and know that it comes along automatically no matter what they do and that I am really not needed.

22/12/20234:13 SA(Xem: 703)
Bilingual. 111. From the Embassy in Vietnam. Lodge: They are absolutely sure of our aid and know that it comes along automatically no matter what they do and that I am really not needed.

blank
Bilingual. 111. From the Embassy in Vietnam. Lodge: They are absolutely sure of our aid and know that it comes along automatically no matter what they do and that I am really not needed. I do not believe that any amount of financial pressure will compel Nhu to leave the country even for so short a time as between now and Christmas. Nor do I think we can use our aid in order to strike a bargain that will cause Madame Nhu to stop talking. We know that ordinary methods of conversational persuasion have no effect whatever and that even if one makes an impression on Diem at the time, he is immediately brainwashed by his brother later. // Từ Đại sứ quán Hoa Kỳ tại VN. Lodge: Chính phủ Diệm hoàn toàn tin tưởng vào viện trợ của chúng ta và biết rằng nó sẽ tự động đến bất kể họ làm gì và [vai trò của] tôi thực sự không cần thiết. Tôi không tin rằng bất kỳ áp lực tài chính nào sẽ buộc Nhu phải rời khỏi đất nước VN dù chỉ trong một thời gian ngắn như từ nay đến Giáng sinh. Tôi cũng không nghĩ chúng ta có thể sử dụng viện trợ của mình để đạt được một thỏa thuận khiến bà Nhu phải ngừng nói. Chúng ta biết rằng các phương pháp thuyết phục bằng đàm thoại thông thường không có tác dụng gì và ngay cả khi một người gây ấn tượng với Diệm vào thời điểm đó, Diệm sẽ bị Nhu tẩy não ngay sau đó.

 

us-embassy-saigon-vietnam_200-2111. Telegram From the Embassy in Vietnam to the Department of State1

 

Saigon, September 16, 1963, 5 p.m.

 

523. Eyes only for the Secretary from Lodge. The following should be added to the items proposed for study in paragraphs 10, 11, and 12 of my 478 dated September 11:2

1. In connection with the studies now being made of how to put pressure on the GVN, I hope the fact will be borne in mind that not once since I have been here have I been asked for anything by the GVN. When you consider that the US is spending $1-1/2 million a day in this country, and that I am the personal representative of the President, it does seem that they ought to be in some doubt at least about a few major items and that they ought to want to curry a a little favor with me in order to get these items. The explanation for this curious state of affairs is that they are absolutely sure of our aid and know that it comes along automatically no matter what they do and that I am really not needed.

2. I do not believe that any amount of financial pressure will compel Nhu to leave the country even for so short a time as between now and Christmas. Nor do I think we can use our aid in order to strike a bargain that will cause Madame Nhu to stop talking. But it seems to me a healthy thing for people to feel that they must see the personal representative of the President of the US to get some of the largesse which they hope to get out of the US Government. If they got into the habit of coming to me with requests for favors, it ought to be possible, in the not too distant future, to get them to do at least a few of the things we want them to do.

3. We know that ordinary methods of conversational persuasion have no effect whatever and that even if one makes an impression on Diem at the time, he is immediately brainwashed by his brother later. Presenting him with some unfavorable facts which he can only change by performing an act of some kind is therefore certainly worth trying.

Lodge

NOTES:

(1) Source: Department of State, Central Files, POL 1 S VIET-US. Top Secret; Immediate. Received at 6:19 a.m. and passed to the White House, Office of the Secretary of Defense, and CIA.

(2) Document 86.↩

Source:

https://history.state.gov/historicaldocuments/frus1961-63v04/d111

 

.... o ....

 

111. Điện văn từ Đại sứ quán Hoa Kỳ tại VN gửi về Bộ Ngoại giao(1)

 

Sài Gòn, ngày 16 tháng 9 năm 1963, lúc 5 giờ chiều.

523. Đại sứ Lodge gửi, chỉ để Ngoại Trưởng Dean Rusk đọc. Những nội dung sau đây nên được bổ sung vào các mục được đề xuất nghiên cứu ở các đoạn 10, 11 và 12 trong điện văn số 478 của tôi [Lodge] đã gửi ngày 11 tháng 9: (2)

1. Liên quan đến những nghiên cứu hiện đang được thực hiện về cách gây áp lực lên Chính phủ VN, tôi hy vọng sự thật sẽ được ghi nhớ rằng chưa một lần nào kể từ khi tôi đến đây, tôi đã được Chính phủ VN hỏi về bất cứ điều gì. Khi bạn [Ngoại Trưởng Rusk] cho rằng Hoa Kỳ đang xài khoảng 1-1/2 triệu đô la mỗi ngày ở đất nước này và tôi là đại diện cá nhân của Tổng thống Kennedy, có vẻ như họ phải nghi ngờ ít nhất về một vài mặt hàng [viện trợ] chính và rằng họ phải chiều chuộng tôi một chút để có được những món đồ này. Lời giải thích cho tình trạng kỳ lạ này là Chính phủ Diệm hoàn toàn tin tưởng vào viện trợ của chúng ta và biết rằng nó sẽ tự động đến bất kể họ làm gì và [vai trò của] tôi thực sự không cần thiết.

2. Tôi không tin rằng bất kỳ áp lực tài chính nào sẽ buộc Nhu phải rời khỏi đất nước VN dù chỉ trong một thời gian ngắn như từ nay đến Giáng sinh. Tôi cũng không nghĩ chúng ta có thể sử dụng viện trợ của mình để đạt được một thỏa thuận khiến bà Nhu phải ngừng nói. Nhưng đối với tôi, có vẻ là một điều lành mạnh khi mọi người cảm thấy rằng họ phải gặp đại diện cá nhân của Tổng thống Hoa Kỳ để nhận được một số khoản viện trợ hào phóng mà họ hy vọng nhận được từ Chính phủ Hoa Kỳ. Nếu họ có thói quen đến gặp tôi để xin sự giúp đỡ, thì trong một tương lai không xa, có thể sẽ khiến họ làm ít nhất một vài việc mà chúng ta muốn họ làm.

3. Chúng ta biết rằng các phương pháp thuyết phục bằng đàm thoại thông thường không có tác dụng gì và ngay cả khi một người gây ấn tượng với Diệm vào thời điểm đó, Diệm sẽ bị Nhu tẩy não ngay sau đó. Do đó, đưa cho Diệm một số sự kiện bất lợi mà Diệm chỉ có thể thay đổi bằng cách thực hiện một hành động nào đó, thì chắc chắn đáng để thử nghiệm.

Lodge

(Đại sứ Hoa Kỳ tại VN)

GHI CHÚ:

(1) Nguồn: Bộ Ngoại giao, Central Files, POL 1 S VIET-US. Bí mật hàng đầu; Ngay tức khắc. Nhận được lúc 6:19 giớ sáng và được chuyển đến Bạch Ốc, Văn phòng Bộ trưởng Quốc phòng và CIA.

(2) Văn bản 86.↩

​   .

Kho sử liệu PHẬT GIÁO VIỆT NAM 1963 - SONG NGỮ:

https://thuvienhoasen.org/a39405/phat-giao-viet-nam-1963-song-ngu

 

 

Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Tạo bài viết
Hiện tượng của thầy Thích Pháp Hòa là hợp với logic của cuộc sống bất cứ thời nào. Bên cạnh ma quỷ luôn có thánh thần, bên cạnh ác tăng luôn có những cao tăng kềm chế. Nếu kẻ lợi dụng mảnh áo cà sa để hướng dẫn Phật tử vào chốn u minh nhằm bóc lột tiền tài, công sức của họ, bằng cúng dường bằng tà thuyết phải cúng Phật mới được siêu sinh thì thầy Pháp Hòa mở ra từng pháp thoại có khả năng giác ngộ người nghe thầy thuyết giảng. Thầy khẳng định những điều đơn giản nhưng hiếm người hiểu rõ, đó là: “Phật Giáo là một triết lý, một lối sống để tìm đến sự an lạc trong tâm hồn, không phải là một tôn giáo vì Phật không phải là đấng toàn năng để có thể ban phước lộc cho người này hay trừng phạt người kia.”
Hãy cẩn trọng với giọng nói, video và hình ảnh làm từ trí tuệ nhân tạo AI: một số người hoặc đùa giỡn, hoặc ác ý đã làm ra một số sản phẩm tạo hình giả mạo liên hệ tới các tu sĩ Phật giáo. Những chuyện này đã được nhiều báo Thái Lan và Cam Bốt loan tin. Trong khi chính phủ Thái Lan xem các hình ảnh giả mạo tu sĩ là bất kính, cần phải ngăn chận ngay từ mạng xã hội, nhiều nước khác, như tại Hoa Kỳ, chuyện này không được chính phủ can thiệp, vì xem như chỉ là chuyện đùa giỡn của một số người ưa giỡn. Bởi vì rất nhiều người trong chúng ta không phải là chuyên gia về trí tuệ nhân tạo để phân biệt hình giả và hình thật, nên thái độ phán đoán cần được giữ cho dè dặt, cẩn trọng.
Bài viết này chỉ là những suy nghĩ rời. Nói theo ngôn ngữ thường dùng là viết theo thể văn tản mạn. Nghĩa là, không phải sắp xếp, lý luận theo một hệ thống. Bài viết khởi lên từ cuộc nói chuyện rời trong khi ngồi trên xe của nhạc sĩ Tâm Nhuận Phúc Doãn Quốc Hưng từ Quận Cam tới tham dự một Phật sự tại Riverside, California.