KINH KIM QUANG
MINH
(KINH ÁNH SÁNG HOÀNG KIM)
Hoà Thượng Thích Trí Quang Dịch Giải
Bản Hoa Dịch của Ngài Nghĩa Tịnh
Phẩm 4: Âm Thanh Trống Vàng (32)
Vào lúc bấy giờ, bồ tát Diệu tràng đích thân ở trước đức Thế tôn nghe diệu pháp Ngài nói, thì hoan hỷ, phấn chấn, nhất tâm tư duy, trở về chốn cũ. Trong đêm hôm ấy, bồ tát mộng thấy cái trống vàng ròng to lớn, ánh sáng rực rỡ như vầng thái dương. Trong ánh sáng ấy, bồ tát thấy được chư vị Thế tôn khắp mười phương hướng, cùng ngồi trên pháp tòa lưu ly ở dưới cây ngọc, được bao quanh bởi đại chúng gồm có vô số người. Bồ tát lại thấy một vị Bà la môn cầm dùi mà đánh trống vàng ấy, xuất ra âm thanh to lớn. Âm thanh này nói lên những bài chỉnh cú nhiệm mầu, diễn đạt diệu pháp sám hối. Bồ tát Diệu tràng nghe rồi nắm giữ tất cả trong ký ức, buộc trí nhớ lại như ở trước mắt. Trời sáng, bồ tát cùng với hàng trăm hàng ngàn người đem các cúng phẩm ra khỏi thành Vương xá, vào đỉnh Thứu phong, đến chỗ đức Thế tôn. Bồ tát đảnh lễ ngang chân của Ngài, sắp hương hoa ra, đi quanh Ngài ba vòng, lui lại ngồi một phía, chấp tay cung kính, chiêm ngưỡng tôn nhan mà thưa, bạch đức Thế tôn, trong đêm vừa rồi, con mộng thấy một vị Bà la môn lấy tay cầm dùi, đánh một cái trống bằng hoàng kim, rất đẹp, xuất ra âm thanh rất lớn. Âm thanh ấy nói lên những bài chỉnh cú nhiệm mầu, diễn đạt diệu pháp sám hối. Nghe rồi, con nắm giữ trong trí tất cả. Kính xin đức Thế tôn đại từ đại bi, cho con tường thuật. Đối trước đức Thế tôn, bồ tát Diệu tràng nói những chỉnh cú sau đây.
(1) Đêm hôm vừa
rồi
trong mộng con
thấy
cái trống bằng
vàng
rất lớn và
đẹp,
khắp cả thân
trống
có ánh sáng
vàng.
(2) Như vầng thái
dương,
ánh sáng như
vậy
chiếu rực khắp
cả
mười phương thế
giới,
làm ai cũng
thấy
chư vị Thế
tôn.
(3) Dưới những cây
ngọc,
các Ngài cùng
ngồi
pháp tòa lưu
ly,
có hàng ngàn
người
rất mực cung
kính
bao quanh các
Ngài.
(4) Một bà la
môn
cầm dùi mà
đánh
trống vàng hoàng
kim
phát âm thanh
lớn,
và chính âm
thanh
phát từ trống
ấy
nói những chỉnh
cú
nhiệm mầu sau
đây.
(5) Trống vàng sáng
rực
phát ra tiếng
mầu
vang khắp tất
cả
đại thiên thế
giới,
diệt tội cực
nặng
trong ba đường
ác
cùng bao khổ ách
của trong nhân
loại.
(6) Uy lực âm
thanh
của trống vàng
này
diệt hẳn hết
thảy
phiền não chướng
ngại
loại trừ sợ
hãi
làm cho yên
vui,
in như chính
đấng
Mâu ni tự
tại.
(7) Chính trong
cái nơi
biển cả sống
chết,
Thế tôn tu
hành
thành trí toàn
giác,
làm cho chúng
sinh
đủ các giác
phần,
cứu cánh qui
về
biển cả công
đức.
(8) Trống vàng
xuất ra
âm thanh mầu
nhiệm
người nghe cùng
được
phạn âm thâm
thúy,
và rồi chứng
được
vô thượng bồ
đề,
thường chuyển pháp
luân
trong sáng nhiệm
mầu.
(9) Lại được thọ
lượng
bất khả tư
nghị,
tùy nghi thuyết
pháp
lợi ích chúng
sinh,
cắt đứt dòng
nước
bao nhiêu khổ
lụy,
bao nhiêu phiền
não
cũng diệt trừ
cả.
(10) Những người ở
trong
nẻo đường rất
dữ,
ngọn lửa dữ
dội
phủ cả châu
thân,
nghe được tiếng
mầu
của trống vàng
này
thì liền thoát
khổ
qui y Phật
đà.
(11) Và rồi thành
được
trí biết đời
trước,
nhớ được quá
khứ
đến trăm ngàn
đời,
nên cùng nhớ
đến
đức Đại mâu
ni,
được nghe kinh
pháp
sâu xa của
Ngài.
(12) Bởi nghe
tiếng mầu
xuất từ trống
vàng,
nên thường thân
gần
chư vị Thế
tôn,
lại thường rời
bỏ
mọi hành vi ác,
thuần túy tu
tập
các loại thiện
pháp.
(13) Tất cả chúng
sinh
nhân loại chư
thiên
thiết tha chí
thành
nguyện cầu những
gì,
thì nghe tiếng
mầu
xuất từ trống
vàng
là thỏa mãn
cả
những nguyện cầu
ấy.
(14) Những kẻ sa
vào
địa ngục vô
gián,
lửa dữ bùng
lên
đốt cháy thân
thể,
và kẻ ở nơi
không ai cứu
hộ,
nghe tiếng trống
vàng
khổ sở mất
cả.
(15)
và các loài
khác,
những ai hiện
chịu
bao nỗi khổ
nạn,
mà nghe tiếng
mầu
xuất từ trống
vàng
cũng hết đau
khổ
và được giải
thoát.
(16) Nguyện cầu
tất cả
đấng Lưỡng túc
tôn
hiện tại đang
ở
mười phương thế
giới,
đem lòng đại
bi
nhớ nghĩ đến
con.
(17) Tất cả những
ai
không nơi nương
tựa
không ai cứu
hộ,
con nguyện làm
nơi
nương tựa lớn
lao
cho những người
ấy.
(18) Trước đây con
làm
bao nhiêu tội
lỗi
trong đó gồm
có
ác nghiệp nặng
nề,
ngày nay đối
trước
các đấng Thập
lực
dốc lòng chí
thành
sám hối tất
cả.
(19) Con đã không
tin
chư vị Thế
tôn,
cũng không kính trọng
cha mẹ tôn
trưởng,
không chăm tu
hành
mọi thứ thiện
nghiệp,
nên thường tạo
ra
bao nhiêu ác
nghiệp.
(20) Con đã tự
thị
tôn quí cao
sang
dòng dõi đẳng
cấp
tiền tài địa
vị,
tự thị trẻ
mạnh
kiêu xa phóng
túng,
nên thường tạo
ra
bao nhiêu ác
nghiệp.
(21) Tâm trí
thường xuyên
nổi dậy tà
niệm,
miệng nói độc
ác,
không thấy tội
lỗi,
nên thường tạo
ra
bao nhiêu ác
nghiệp.
(22) Con đã thường
xuyên
làm việc phàm
phu,
vô minh ám
chướng
đi theo bạn
xấu,
nên thường tạo ra
bao nhiêu ác
nghiệp.
(23) Hoặc vì ăn
chơi,
hoặc vì buồn
nản,
ham muốn, tức
giận
thắt kết trong
lòng,
nên thường tạo
ra
bao nhiêu ác
nghiệp.
(24) Thân với
người xấu,
keo kiết, ganh
ghét
nghèo nàn, cùng
khổ
nịnh hót, lừa
dối,
nên thường tạo
ra
bao nhiêu ác
nghiệp.
(25) Cũng có những
lúc
không thích tội
ác,
nhưng vì e
sợ,
vì bị sai
sử,
nên thường tạo
ra
bao nhiêu ác
nghiệp.
(26) Hoặc vì háo
động
hoặc vì hận
thù
hoặc vì đói
khát
dày vò hành
hạ,
nên thường tạo ra
bao nhiêu ác
nghiệp.
(27) Vì ăn vì
mặc
vì ham nữ
sắc,
vì lửa phiền
não
thiêu đốt nung
nấu,
nên thường tạo
ra
bao nhiêu ác
nghiệp.
(28) Với Phật Pháp
Tăng
không biết tôn
kính,
nên đã tạo
ra
ác nghiệp như
trên,
ngày nay con
xin
sám hối tất
cả.
(29) Độc giác Bồ
tát
cũng không kính
trọng,
nên đã tạo
ra
ác nghiệp như
trên,
ngày nay con
xin
sám hối tất
cả.
(30) Phỉ báng Phật
pháp
bất hiếu cha
mẹ,
nên đã tạo
ra
ác nghiệp như
trên,
ngày nay con
xin
sám hối tất
cả.
(31) Ngu muội kiêu
căng
tham lam giận
dữ
nên đã tạo
ra
ác nghiệp như
trên,
ngày nay con
xin
sám hối tất
cả.
(32) Trong mọi thế
giới
hiến cúng vô
lượng
chư vị Thế
tôn,
con nguyện cứu
vớt
cho bao chúng
sinh
thoát ly khổ
nạn.
(33) Nguyện cầu
chúng sinh
đứng trong mười
địa,
tròn đầy phước
trí
thành Phật đà
rồi
hướng dẫn bao
kẻ
mê mờ ngu
muội.
(34) Con vì chúng
sinh
tu hành khổ
hạnh
trăm ngàn đời
kiếp,
đem đại trí
lực
mà làm cho
họ
vượt qua biển
khổ.
(35) Con vì chúng
sinh
diễn giảng kinh
pháp
Ánh sáng hoàng
kim,
bản kinh tối
thượng
năng lực trừ
được
bao thứ ác
nghiệp.
(36) Những ai trải
qua
trăm ngàn đời
kiếp
tạo ra bao
tội
cực kỳ nặng
nề,
mà biết phát
lộ
thì cũng tiêu
trừ.
(37) Y theo kinh
pháp
Ánh sáng hoàng
kim,
sám hối như
trên,
thì mau tận
diệt
bao nhiêu ác
nghiệp
đã gây đau
khổ.
(38) Cả trăm cả
ngàn
thiền định siêu
việt,
cùng với tổng
trì
bất khả tư
nghị,
năm căn năm
lực
bảy chi tuệ
giác
tám chi thánh
đạo
ba mươi bảy
pháp,
con nguyện thường
xuyên
tu tập không
mỏi.
(39) Và con sẽ
đến
mười bồ tát
địa,
nơi đầy đủ
cả
mọi thứ quí
báu,
viên mãn tất
cả
phẩm chất Phật
đà,
cứu vớt chúng
sinh
vượt dòng sinh
tử.
(40) Đối với biển
cả
quả vị Phật đà,
và với kho
tàng
công đức sâu
xa,
tuệ giác mầu
nhiệm
bất khả tư
nghị,
con nguyện thành
tựu
một cách đầy
đủ.
(41) Nguyện cầu
mười phương
chư vị Thế
tôn
hộ niệm cho
con,
đem tâm đại
bi
thương tưởng chấp
nhận
cho con sám
hối.
(42) Trong bao đời
kiếp
con tạo ác
nghiệp,
do ác nghiệp
ấy
mà sinh đau
khổ,
nguyện Phật thương
tưởng
cho con trừ
diệt.
(43) Con gây ác
nghiệp
nên thường lo
sợ,
trong mọi cử
động
đi đứng nằm
ngồi,
chưa hề có
được
một chút vui
vẻ.
(44) Thế tôn đại
từ
trừ cho chúng
sinh
bao nỗi sợ
hãi,
nguyện xin chấp
nhận
cho con sám
hối
thoát ly lo
sợ.
(45) Con có đủ
cả
hoặc chướng nghiệp
hướng
cùng với báo
chướng,
nguyện xin Thế
tôn,
đem nước đại
bi
rửa cho sạch
sẽ.
(46) Ác nghiệp quá
khứ
ác nghiệp hiện
tại
mà con tạo
ra,
con xin chí
thành
phát lộ tất
cả
nguyện tiêu diệt
hết.
(47) Và bao ác
nghiệp
trong thì vị
lai,
con xin giữ
gìn
không cho nổi
dậy,
giả sử vi
phạm
lời thệ nguyện
này
thì không bao
giờ
con dám che
giấu.
(48) Thân có ba
nghiệp
miệng có bốn
nghiệp,
ý có ba
nghiệp
trói buộc chúng
sinh
vô thỉ đến
nay
thường xuyên liên
tục.
(49) Do thân miệng
ý
mà tạo thập
ác,
tội ác như
vậy
rất nhiều sắc
thái,
ngày nay con
xin
sám hối tất cả.
(50) Ác nghiệp con
làm
sẽ phải tự
chịu
ác báo đau
khổ
[nếu không sám
hối];
ngày nay đối
trước
chư vị Thế
tôn
con xin chí
thành
sám hối tất
cả.
(51) Đại lục Thiệm
bộ
và bao thế
giới
Lúc ấy, cả đại hội nghe pháp thoại này, ai cũng hoan hỷ, tin chịu, phụng hành.