2. Vị Ngọt, Sự Nguy Hiểm, sự Vượt Thoát

22/11/20162:37 SA(Xem: 12732)
2. Vị Ngọt, Sự Nguy Hiểm, sự Vượt Thoát

VIỆN  NGHIÊN CỨU PHẬT HỌC VIỆT NAM
HỢP  TUYỂN LỜI   PHẬT   DẠY
TỪ  KINH TẠNG  PALI 

In The Buddha’s Words
An Anthology of Discourses from the Pali Canon

By
BHIKKHU  BODHI
Wisdom Publications – 2005
Việt dịch : Nguyên Nhật Trần Như Mai
NHÀ XUẤT BẢN HỒNG  ĐỨC 2015

 

VI

TẦM NHÌN  THÂM SÂU VỀ THẾ  GIỚI


 

2. VỊ NGỌT , SỰ NGUY HIỂM, SỰ VƯỢT THOÁT

       

          (1) Trước Khi Ta Giác Ngộ

            -  Này các Tỷ-kheo, trước khi ta giác ngộ, khi ta còn là một Bồ tát, ta suy nghĩ như sau : ‘Cái gì là vị ngọt của thế gian, cái gì là sự nguy hại, và cái gì là sự vượt thoát thế gian? ’. Rồi ý tưởng này khởi lên trong ta: ‘ Bất cứ những gì mang lại vui thích khoái lạc ở thế gian là vị ngọt của thế gianthế gianvô thường, bị ràng buộc với khổ đau, và phải chịu biến hoại, đó là sự nguy hại của thế gian; và đọan trừ, từ bỏ mọi ham muốn dục vọng của thế gian chính là sự vượt thoát thế gian.’

             Này các Tỷ-kheo, bao lâu ta chưa trực tiếp biết được như thật vị ngọt của thế gian là vị ngọt, sự nguy hại của thế gian là nguy hại, và sự vượt thoát thế gian là vượt thoát, cho đến lúc ấy, ta chưa tuyên bố là đã giác tri được vô thượng Chánh Đẳng Giác trong thế giới với chư thiên, Ác-ma, và Phạm thiên, trong quần chúng này với Sa môn và Bà-la-môn, chư thiênloài người.

             Nhưng  khi ta đã trực tiếp biết được như thật  tất cả các pháp này, ta mới tuyên bố là là đã giác tri được vô thượng Chánh Đẳng Giác trong thế giới với chư thiên, Ác-ma, và Phạm thiên, trong quần chúng này với Sa môn và Bà-la-môn, chư thiênloài người. Tri kiến này đã khởi lên trong ta:” Tâm giải thoát của ta là bất động; đây là đời sống cuối cùng; nay sẽ không còn tái sinh nữa.

                                    ( Tăng Chi BK I, tr. 468-469- XI. Phẩm Chánh Giác )

 

          (2) Ta Lên Đường Tìm Cầu

             Này các Tỷ-kheo, ta lên đường tìm cầu vị ngọt của thế gian. Ta đã tìm thấy bất cứ vị ngọt nào có mặt ở thế gian. Ta đã thấy rõ ràng với trí tuệ  vị ngọt trải rộng đến mức độ nào trong thế gian này.

             Ta lên đường tìm cầu sự nguy hại của thế gian. Ta đã tìm thấy bất cứ sự nguy hiểm  nào có mặt ở thế gian. Ta đã thấy rõ ràng với trí tuệ  sự nguy hại trải rộng đến mức độ nào trong thế gian này.

            Ta lên đường tìm cầu sự vượt thoát thế gian. Ta đã tìm thấy bất cứ sự vượt thoát nào có mặt ở thế gian. Ta đã thấy rõ ràng với trí tuệ  sự vượt thoát trải rộng đến mức độ nào trong thế gian này.

                                    ( Tăng Chi BK I, tr. 469- XI. Phẩm Chánh Giác )

 

          (3) Nếu Không Có Vị Ngọt

            - Này các Tỷ-kheo, nếu không có vị ngọt ở thế gian, thì chúng sinh đã không tham đắm thế gian này. Nhưng bởi vì có vị ngọt ở thế gian, nên chúng sinh tham đắm thế gian này.

             Nếu không có sự nguy hại ở thế gian, thì chúng sinh đã không nhàm chán thế gian này. Nhưng bởi vì có sự nguy hại  ở thế gian, nên chúng sinh nhàm chán thế gian này.

             Nếu không có sự vượt thoát thế gian, thì chúng sinh đã không thể vượt thoát thế gian này. Nhưng bởi vì có sự vượt thoát thế gian, nên chúng sinh có thể vượt thoát thế gian này.

                                                (  Tăng Chi BK I, tr. 470-71 - XI. Phẩm Chánh Giác )





Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Tạo bài viết
11/11/2010(Xem: 190835)
01/04/2012(Xem: 36436)
08/11/2018(Xem: 15112)
08/02/2015(Xem: 54257)
Tôi hôm nay hân hạnh được góp một vài ý kiến trong Lễ Vía Đức Phật Thầy Tây An, vị đạo sư đã khai sáng Bửu Sơn Kỳ Hương, một tôn giáo nội sinh trong lòng dân tộc và vì ngài có một thời gian cư trú ở Chùa Tây An (Thiền phái Lâm Tế) dưới chân núi Sam (Châu Đốc), nên vị đạo sư họ Đoàn được người dân một cách tôn kính gọi là Đức Phật Thầy Tây An. Từ gốc rễ đó, Phật Giáo Hòa Hảo do Đức Huỳnh Giáo Chủ sáng lập, thường được coi là sự kế thừa và phát triển của Bửu Sơn Kỳ Hương trong bối cảnh mới. Truyền thống Phật Giáo Hòa Hảo mỗi năm đều có Lễ Vía Đức Phật Thầy Tây An. Ngài đã từng được nhìn theo nhiều phương diện khác nhau. Nhưng hôm nay, tôi xin phép trình bày về một bản văn quan trọng do Đức Phật Thầy Tây An để lại. Đó là bài thơ Mười Điều Khuyến Tu.
Nam Mô Đại Từ Đại Bi Cứu Khổ Cứu Nạn Quán Thế Âm Bồ Tát Tâm thư KHẨN THIẾT KÊU GỌI cứu trợ đồng bào nạn nhân bão lụt Miền Bắc VN Một đồng.. giữa lúc nguy nan Hơn giúp bạc triệu lúc đang yên bình.. Bão giông tan tác quê mình.. Ơi người con Việt đoái nhìn, sẻ chia.... Như Nhiên- Thích Tánh Tuệ
Trước hết là giải thích lý do vì sao đi so sánh giữa hai người này. Câu trả lời là vì họ có lập trường đối lập với nhau và đều rất nổi tiếng. Một người là nhà khoa học nổi tiếng nhất của nhân loại có quan điểm duy thực (tin thế giới vật chất là có thật khách quan nằm ngoài ý thức). Một người là đại biểu có sức ảnh hưởng của Phật giáo tu theo hạnh đầu đà (khổ hạnh) không tin vật chất kể cả thân xác là tuyệt đối có thật (bản chất là tánh không) và thực hành tánh không bằng cách tu tập khổ hạnh, đối diện với khổ nhưng không cảm thấy khổ, chứng tỏ khổ cũng không có thật. Người giải ngộ phải hiểu rằng Tứ Diệu Đế (Khổ, Tập, Diệt, Đạo) chỉ là giáo lý bất liễu nghĩa. Bát Nhã Tâm Kinh đã nêu rõ :