- Phẩm 1 Vô Thường
- Phẩm 2 Khuyến Học
- Phẩm 3 Nghe Nhiều
- Phẩm 4 Dốc Lòng Tin
- Phẩm 5 Giữ Giới Cẩn Thận
- Phẩm 6 Quán Niệm
- Phẩm 7 Nhân Từ
- Phẩm 8 Nói Năng
- Phẩm 9 Song Yếu
- Phẩm 10 Phóng Dật
- Phẩm 11 Tâm Ý
- Phẩm 12 Hương Hoa
- Phẩm 13 Ngu Tối
- Phẩm 14 Minh Triết
- Phẩm 15 A La Hán
- Phẩm 16 Một và Nhiều
- Phẩm 17 Làm Ác
- Phẩm 18 Dao Gậy
- Phẩm 19 Già Suy
- Phẩm 20 Yêu Bản Thân
- Phẩm 21 Thế Tục
- Phẩm 22 Đức Phật
- Phẩm 23 An Ninh
- Phẩm 24 An Vui
- Phẩm 25 Tức Giận
- Phẩm 26 Trần Cấu
- Phẩm 27 Phụng Trì
- Phẩm 28 Con Đường Giải Thoát
- Phẩm 29 Quảng Diễn
- Phẩm 30 Địa Ngục
- Phẩm 31 Ví Dụ Con Voi
- Phẩm 32 Ái Dục
- Phẩm 33 Lợi Dưỡng
- Phẩm 34 Sa Môn
- Phẩm 35 Phạm Chí
- Phẩm 36 Niết Bàn
- Phẩm 37 Sinh Tử
- Phẩm 38 Nếp Sống Đạo
- Phẩm 39 Điều Lành
- Nguyên văn kinh chữ Hán
KINH PHÁP CÚ BẮC TRUYỀN
QUYỂN THƯỢNG
(Gồm 21 phẩm, từ phẩm 1 đến phẩm 21 | 357 bài kệ)
Việt dịch: Thích Đồng Ngộ
Phẩm 9:
SONG YẾU[1]
[562a] Phẩm SONG YẾU gồm 22 bài kệ, luận về: thiện và ác đối nghịch, cùng nêu bật cả hai, diệu nghĩa cũng song hành.
146.
Tâm là gốc các pháp
Dẫn đầu, khiến đảo điên
Ai nói năng, hành động
Với tâm niệm bất thiện
Khổ não sẽ đi liền
Như xe lăn theo vết.
147.
Tâm là gốc các pháp
Dẫn đầu, khiến đảo điên
Ai nói năng, hành động
Với tâm niệm thiện tịnh
Phước lạc sẽ theo sau
Tựa như bóng theo hình.
148.
Hành động với ý loạn
Ngu trói, đọa vô minh
Bê tha, chỉ biết mình
Đâu hiểu lời tốt đẹp.
149.
Hành động với ý định
Trí sáng lại thông minh
Chẳng bị người ganh ghét
Thông đạt lời an lành.
150.
Nuôi oán với kẻ oán
Oán đối mãi chất chồng
Ai diệt tâm oán giận
Hạnh này ai cũng mong.
151.
Đừng ưa trách người khác
Cốt luôn cảnh tỉnh mình
Hạnh này ai thông đạt
Trọn đời không khổ lo.
152.
Ai thấy thân này tịnh
Chẳng nhiếp thủ các căn
Không chừng mực uống ăn
Yếu hèn lại lười nhác
Bị tà ma nghiền nát
Như gió thổi rạp cây.
153.
Ai quán thân bất tịnh
Siêng nhiếp thủ các căn
Chừng mực trong uống ăn
An lạc và tinh tấn
Chẳng bị tà ma lấn
Như gió gặp núi cao.
154.
Ai chẳng dứt cấu nhiễm
Tâm dục còn bôn ba
Bản thân luôn buông thả
Đừng nên mặc ca-sa.
155.
Ai gột rửa cấu nhiễm
Giới, định thường nghiêm trì
Thân tâm đã điều phục
Xứng đáng mặc pháp y.
156.
Ai cho thật là giả
Nhầm lấy giả làm thật
Đó là kẻ chấp tà
Chẳng mảy may lợi ích.
157.
Biết thật rõ là thật
Gặp giả biết giả ngay
Ai thấy biết như vậy
Lợi ích mãi đong đầy.
158.
Như nhà lợp không kín
Nước mưa thấm dột vào
Kẻ buông thả đời mình
Tham dục vào mọi chỗ.
159.
Như nhà lợp thật kín
Nước mưa chẳng rỉ vào
Người giữ tâm ý mình
Nước tham dục khô ráo.
160.
Ai sống gần kẻ ngu
Như gần vật hôi hám
Quen thói xấu, đui mù
Chẳng biết mình tạo nghiệp.
161.
Ai sống gần bậc trí
Như xông ướp hoa hương
Siêng làm lành, phát trí
Đức hạnh ngát muôn phương.
162.
Nay buồn, đời sau buồn
Làm ác, buồn hai đời
Hắn đau buồn, khiếp sợ
Chịu tội, thẹn ngút trời.
163.
Nay vui, đời sau vui
Làm thiện, vui hai đời
Hắn vui, luôn khoan khóai
Được phước, tâm thảnh thơi.
164.
Nay than, đời sau than
Làm ác, hai đời than
Hắn than: Ta làm ác
Chuốc khổ não ngập tràn.
165.
Nay mừng, đời sau mừng
Làm phước, hai đời mừng
Hắn mừng: Ta làm phước
Được phước thêm vui mừng.
166.
Kẻ dẻo miệng, tham cầu
Buông lung, không giới đức
Dâm, nộ, si hừng hực
Chưa từng sách tấn nhau
Tụ tập như bầy trâu
Không xứng đệ tử Phật.
167.
Nói đúng thời, thiểu dục
Như chánh pháp thực hành
Dâm, nộ, si dứt sạch
Trí sáng, sống thanh nhàn
Khiêm cung và dịu dàng
Đáng là đệ tử Phật.